Cụ thể, theo blogger đăng tải cho biết, một vài netizen cao tay đã thay đổi gương mặt của Trịnh Sảng trong Yêu Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên thành mặt của Cúc Tịnh Y. Nếu nhìn qua chắc chắn sẽ không ai nhận ra vấn đề gì đâu, thậm chí còn tưởng là Cúc Tịnh Y thật ấy chứ - Vì mỗi con người là một cá thể không thể tách rời cộng đồng. (Ví dụ: Tình làng nghĩa xóm thể hiện ở chỗ khi có một gia đình không may gặp một chuyện gì đó cần giúp đỡ, chúng ta cần quan tâm, chia sẻ và có thể giúp đỡ họ dựa trên khả năng của bản thân.) Một nhà hai anh em là đại biểu Quốc hội khóa I Trong những năm gần đây, chuyển đổi số không chỉ là xu hướng phát triển mà còn là yêu cầu, Đọc tiếp. Các bài khác: 100 ngày đảo lộn thế giới 24ph. Khi nàng nhện khám phá các tầng thấp hơn của mê cung và có được những khả năng mới, một đám quái vật giống khỉ đe dọa chặn đứng bước tiến của cô. 5. Cá trê có ngon không? 24ph. Sau khi thoát khỏi khu vực nham thạch, nàng nhện quyết định tiến hóa trước Khi biết tin Kỳ Duyên trở thành 1 trong 3 HLV của Miss Fitness Vietnam - Hoa Hậu Thể Thao Việt Nam, nhiều người hâm mộ đã lo ngại thay cho nàng Hậu, không biết cô sẽ ứng xử ra sao khi "ngồi chung mâm" với 2 đàn chị là Á hậu Thúy Vân và siêu mẫu Minh Tú.Sau 3 tập Hoa Hậu Thể Thao lên sóng, Kỳ Duyên quả thật đã không Hàn Quốc bắt nghi phạm giết, giấu xác 2 đứa trẻ trong vali. Một phụ nữ 42 tuổi đã bị bắt ở Seoul ngày 14/9 vì cáo buộc giết hai đứa trẻ. Thi thể hai nạn nhân sau đó được phát hiện trong vali mua tại một cuộc đấu giá ở New Zealand. Cảnh sát New Zealand đã yêu cầu jk1YoLs. Nếu anh là Narcissus, em nguyện làm Echo!Ngày cuối cùng khi hai tháng giao kèo kết thúc, Gia Ái mặc một bộ trang phục công sở chỉnh tề ngồi chờ Hà Văn Đông ở phòng khách nhà ông. Người giúp việc nói ông ta đang bận không xuống được. Gia Ái không phiền, chuyện này có gì lạ, ông ta chỉ đang ra oai với cô, nhưng cũng chẳng được bao lâu.“Gia Ái! Để cháu chờ lâu rồi!” Vừa nói Hà Văn Đông vừa bước xuống cầu thang.“Không sao!” Cô tươi Văn Đông ngồi xuống ghế, ân cần hỏi“Hôm nay cháu đến có việc gì sao?”“Cháu đến gửi cho bác xem thứ này.” Gia Ái nói, tay đặt nhẹ một bao hồ sơ màu vàng lên nét mặt khó hiểu, Hà Văn Đông mang số tài liệu đó lên xem, mắt vừa lướt qua ông ta lập tức chau mày lại, sự tự tin được thay bằng vẻ lo lắng.“Sao cháu có mấy thứ này?”“Bác không cần quan tâm đến lý do. Chín mươi chín phần trăm khu đất đó cháu đều đã thu mua thành công. Nhưng mà phần đất còn lại… là phải chờ xem bác có đồng ý bán không?” Gia Ái bình thản nói. “Dĩ nhiên… quyền quyết định là tùy thuộc vào bác thôi.”Hà Văn Đông bật cười lắc đầu với nét tán thưởng, rồi ông nhìn Gia Ái với ánh mắt sắc nhọn“So với cha mình, cô càng lợi hại hơn. Được! Sáng mai sẽ có người đến ký hợp đồng bán đất.”“Cảm ơn bác!” Gia Ái cầm túi xách đứng dậy. “Cháu về trước.”Cô thong thả bước ra khỏi khu biệt thự, đi đến chiếc xe đang chờ sẵn. Gia Ái vừa đóng cửa xe thì trợ lý Phương đã lên tiếng hỏi“Chủ tịch! Sao cô không đợi đến ngày mai để công bố số tài liệu đó?”Gia Ái nhẹ nhàng trả lời“Nếu đã không thể hạ gục hoàn toàn, vậy thì cứ giữ cho ông ta một chút mặt mũi. Cạn tình quá sẽ không có lợi gì.”Trợ lý Phương nghe vậy thì không hỏi nữa, anh thật sự bắt đầu cảm thấy khâm phục cô gái trước mặt. Bên trong vẻ yếu đuối đó là một con người vừa thông minh vừa kiên cường. So với đi theo chủ tịch Thanh, người này càng đáng để anh ở bên cạnh. Số tài liệu đó là bằng chứng về việc Hà Văn Đông có liên lạc với người đứng ra mua đất. Chỉ cần cô đem chúng cho các vị cổ đông khác xem, ông ta nhất định sẽ không còn mặt mũi. Nhưng nói cho cùng cũng không ảnh hưởng bao nhiêu đến quyền lực của Hà Văn Đông ở An Vĩnh. Bây giờ chủ tịch cho ông ta một cơ hội, Hà Văn Đông sẽ nợ cô một ân tình, hơn nữa cũng không khiến bè lũ của ông ta quay ra trực diện chống đối cô hay làm loạn ở An Vĩnh. Quả thật suy nghĩ rất thâm hôn?” Bối Lâm và dì Lan cùng lúc kêu lên, chỉ có Nguyên Phong là ngồi im lắng nghe. Tất cả đang ngồi ở phòng khách của Huỳnh Ái gật đầu“Phải! Bác Hoàng nói là ba tháng sau. Con thấy cũng không có vấn đề gì.”“Nhưng như vậy có phải hơi sớm không? Mà bạn suy nghĩ kỹ chưa? Mình cứ luôn cảm thấy tên Minh Hy đó có cái gì lạ lắm.” Bối Lâm chau mày đến nỗi chúng gần như dính chặt vào nhau. “Thiệt mà Ái! Đám cưới rồi sẽ không thể quay đầu đâu.”“Bối Lâm nói đúng! Ái, con phải nghĩ cho kỹ càng. Dì cũng thấy quá nhanh.”“Con vừa tiếp quản An Vĩnh, có rất nhiều người không phục. Bây giờ kết hôn chính là lúc thích hợp nhất. Có Trùng Dương chống lưng, vị trí của con sẽ vững vàng hơn nhiều. Hơn nữa con yêu anh Hy, lấy anh ấy có gì không tốt!”Bối Lâm bực dọc cãi lại“Vậy anh ta có yêu bạn không?”“Không… Anh Hy không yêu mình.” Giọng cô bình thản nhưng ánh mắt rất kiên định. “Nhưng ngoài anh ấy ra mình không thể yêu ai khác. Bạn nói xem mình nên làm gì?”Kết thúc câu nói, hai người trực diện nhìn nhau, cuối cùng Bối Lâm tức tối khoanh chặt tay chân, không thèm lên tiếng nữa.“Được!” Dì Lan dứt khoát nói. “Vậy trước hết con phải kể rõ chuyện của cô Tường Vân kia với Minh Hy. Nếu không thì đừng nhìn mặt dì nữa.”Thời gian nặng nề trôi qua, Gia Ái vẫn không trả lời, chỉ hơi cúi đầu nhìn vào một nơi vô định, cô đang suy nghĩ gì những người kia đều rất muốn biết. Thêm một lát nữa thì Gia Ái chậm rãi nói“Dì Lan! Dì đối với con rất quan trọng. Vậy nên con mong dì đừng ép buộc con.”“Dì chỉ đang nghĩ cho con thôi Ái…”“Phải! Bởi vì dì yêu thương con. Con cũng vậy, cũng muốn bảo vệ người mà mình yêu thương. Con sẽ không để anh Hy phải chịu tổn thương như ba con. Một người là đủ quá rồi.”“Có rất nhiều cách khác mà! Con…” Dì Lan bực tức nói.“Cách gì?” Gia Ái cắt ngang. “Nếu thật sự có cách ba con có cần khổ sở bấy nhiêu năm không? Con có cần phải lớn lên như một đứa trẻ mồ côi không? Con hỏi dì, từ ngày người phụ nữ đó bỏ đi, dì có từng nghe ba gọi tên con không?... Chưa bao giờ!” Giọng cô vỡ òa. “Ông ấy ngay cả giới thiệu con với người khác cũng chỉ gọi con là con gái tôi’. Bởi vì gia đình này chẳng còn chút hạnh phúc nào nữa. Con thường cười rất nhiều, không phải vì con vui. Mà vì con sợ… con sợ nếu không tỏ ra thân thiện mọi người sẽ không thích con. Như vậy con sẽ lại cô đơn một mình.”Gia Ái ngừng lại, nuốt hết những giọt nước mắt muốn trào ra vào lòng.“Con sẽ không thay đổi quyết định. Không phải con không biết đây là ngõ cụt, nhưng chỉ cần có thể ở bên cạnh anh ấy, con đều chấp nhận được. Nếu có ngày con không chịu đựng nổi, con tự biết phải làm gì.”Cô xoay người đi lên lầu, bỏ lại tiếng nức nở và ánh mắt thương cảm của những người kia. Dì Lan nhìn dáng lưng cô mà nước mắt rơi liên tục, bà cứ nghĩ mình hiểu rõ cô, nghĩ mình có thể bù đắp cho cô. Đến lúc này bà mới biết, tâm tư đứa con gái này sâu sắc hơn bà tưởng rất phòng lúc này không khí sặc mùi sát khí, cả nhà Ngô Minh Thành ai nấy đều mang bộ mặt khó chịu. Thông tin về cuộc hôn nhân của Minh Hy đã khiến mọi thứ họ tính toán bị đổ vỡ, đây vốn là chuyện họ không thể nào ngờ tới. Mọi thứ càng trở nên khó chấp nhận hơn khi giờ đây ông nội vui mừng đến mức tuyên bố thẳng thừng rằng Minh Hy đúng là đứa cháu hiểu chuyện và ông quyết định để hắn lên làm tổng giám đốc của Trung Dương.“Con thật không hiểu nổi cô gái đó!” Ngô Minh Thành nói. “Con cứ nghĩ sau chuyện của Tường Vân cô ta phải nhận ra hắn là loại người gì rồi chứ. Đã biết rõ hắn ta không yêu mình mà vẫn muốn lấy.”“Chúng ta đã quá chủ quan rồi. Đáng lẽ không nên dừng tay quá sớm. Bây giờ con bé đó đã là chủ tịch của An Vĩnh, chúng ta muốn đánh bại nhà bà lớn sẽ càng khó khăn hơn.” Cha Minh Thành nheo mắt lại, giọng nói ông đầy vẻ bực anh tán đồng“Phải. Mẹ cứ nghĩ con giao thứ đó cho thằng Hy thì nó sẽ xem Gia Ái là kẻ thù. Ai ngờ nó bỗng nhiên lại quay ra đối xử tốt với cô ta.”“Nhưng mà… con vẫn cảm thấy chúng ta chưa thất bại.” Ngô Minh Thành nói với nụ cười nham hiểm. “Chỉ cần chúng ta chờ đến lúc bọn họ ly hôn là được, sớm thôi.” Yêu đơn phương một người là như thế nào? Là chấp niệm thứ tình cảm xuất phát từ chính mình, mặc kệ người kia ra sao… Huỳnh Gia Ái đã từng yêu đơn phương một người như thế trong suốt mười năm. Mười năm cô chỉ dõi theo một người, và năm năm để chờ đợi anh. Thế nhưng, anh chưa một lần ngoảnh lại nhìn cô. Dù chỉ một ngày anh ở bên cô vẫn sẽ xứng với nửa đời cô theo đuổi anh, anh cũng cảm thấy mình không hề có lợi. Mọi nơi anh đặt chân qua, đều có cô đứng chờ ở đó. Mọi thứ anh thích, cô đều nắm rõ như lòng bàn tay. Chỉ có trái tim anh là thứ cô không bao giờ có thể hiểu được… Hôn ước ư? Cả hai đã từng có hôn ước, thế nhưng cô sẽ như thế nào nếu anh không yêu cô. Anh là hoàng tử trong mắt cô, thế nhưng với anh, cô chỉ là một phù thủy, không hơn không kém. Mà hoàng tử thì làm sao yêu được phù thủy? Càng không thể viết nên câu chuyện cổ tích hoang đường. Dù cho phù thủy chỉ mong một ngày được xem là công chúa, điều đó cũng khó lắm ư?

không thể yêu em một ngày sao