Con thèm những lúc làm điều gì sai lại đi trốn, lại được nghe mẹ cằn nhằn "mày có ra đây không, mẹ mà bắt được thì chết với mẹ", để rồi con ngủ quên mất trong sập lúa, khiến cả nhà được phen náo loạn. Mẹ ơi, con thèm thêm được một lần mắt cay xè với khói bếp nhà mình.
Gia đình chị Nguyễn Thị Diễm Kiều (ở tỉnh Bình Phước) có con vào năm nhất trường Đại học Công nghệ TP Hồ Chí Minh, vợ chồng chị muốn tìm cho con một chỗ trọ gần trường. Nhà trọ được vợ chồng chị ưu tiên lựa chọn là không chỉ gần mà còn do chính nhà trường
Gần đến giỗ ông nội rồi, bố nhớ về nghe bố. Lúc nào bố mẹ bố nhặt cho con nhiều ốc biển nhé, về con sẽ nhờ gì Nga xâu thành một chuỗi, khi nào bố đi xa, nhớ bố con sẽ mang nó ra để ngắm. Mẹ bảo con sang nhà bà nội mang cháo gà cho bà rồi. Con dừng bút đây ạ!
Tốt quá, hê hê, ở nhà ăn cơm mẹ nấu. Cả tuần mới được có một ngày mẹ vào bếp. - Mặt mày làm sao thế kia hả Hoàng ? Nhớ đến cái mặt, mình tự nhiên lại thấy ức - Mẹ coi đi, tối qua mẹ tát con đó ! - Tao tát có một phát mà sao mặt mày sưng đều cả hai bên ?
Hình ảnh người mẹ nơi quê nhà của tôi chợt hiện lên một cách rõ ràng ngay trong khoảnh khắc ấy. Bố tôi mất ngay từ khi tôi còn thơ dại, thế nên, từ những ngày thơ bé cho đến khi trưởng thành tôi gắn bó với người mẹ của tôi. Đã nhiều lần tôi rơi nước mắt khi nghĩ về mẹ và thấy thật cảm phục tất cả bà mẹ trên thế giới này.
Đi đánh đụng, làm một con lợn, các bà, các mẹ, các chị chỉ ăn rón rén chừng mực còn dành chia phần mang về cho chồng, cho con. Nhà có khách, làm thịt con gà, mẹ chỉ xin chiếc phao câu. Sau này khấm khá hơn một chút, mẹ cũng chỉ ăn nhẹ vài miếng cổ, cánh, chân.
HT2q. Tôi U50, anh chị em tôi mấy chục năm qua sống trong căng thẳng, 'không dám mắc sai lầm' vì biết bố mẹ sẽ không giúp đỡ. Bài viết "Nhà mẹ con có thể ở nhưng phải trả tiền thuê" khiến tôi băn khoăn nên muốn chia sẻ góc nhìn của mình. Tất cả những điều viết trong bài ấy đều rất đúng và hiện đại. Nếu cuộc sống thuận buồm xuôi gió, mối quan hệ giữa cha mẹ - con cái được xác định như vậy là điều cuộc sống không phải lúc nào cũng như ý mình. Nhất là khi tác giả còn trẻ, con còn nhỏ, nên lời nói không thuyết phục. Tôi là một sản phẩm của cách giáo dục như giờ tôi đã vào độ tuổi U50, kết quả của cách giáo dục đó ra sao, tôi xin chia sẻ như sau- Điểm tốt Tôi và anh chị luôn độc lập, thành công, tự mua nhà cửa, tự chăm được con cái của mình. Anh chị em hoà thuận, không nhòm ngó tài sản của bố mẹ, hàng tháng biếu tiền bố mẹ, nếu gửi cháu không thường xuyên thì gửi tiền trông cho ông bà đầy mẹ tôi hiện tại khoẻ mạnh. Nếu sau này già yếu, vào viện, bố mẹ thống nhất các con thuê người chăm sóc cho bố mẹ, chỉ cần đến Điểm trừ Bố mẹ tôi không có ý thức tiết kiệm, kiếm bao nhiêu tiền là tiêu hết vì xác định không cho con cái tài sản. Ngoài nhà cửa, bố mẹ không có tiền tiết kiệm. Bố mẹ hoàn toàn sống theo ý mình, trong đó có những thói cổ hủ như bừa bãi, tích trữ đồ, ăn thực phẩm không sạch, mê tín dị mẹ tôi không dám làm phiền con cái. Có lần mẹ tôi đi viện, tự mình làm thủ tục nhập viện, xong xuôi mới báo con cái vì không muốn phiền con. Chị tôi mắc bệnh phải mổ nhưng trì hoãn vì lo không ai đón con đi học mà không dám nhờ ông bà. Ngược lại, anh chị tôi có người rất bảo thủ, áp đặt, quát mắng con họ rất quá đáng, ông bà biết con sai nhưng không thể can thiệp để giúp thể thấy là, khi bố mẹ độc lập rạch ròi, thì con cái cũng vậy. Không phải lúc nào tiền cũng giải quyết người tuyên bố không chăm cháu nhưng sẽ hỗ trợ tiền để con cái thuê người chăm con. Tôi lại thấy khi người con đã thụ hưởng nền giáo dục này, sẽ không bao giờ nhận tiền của bố mẹ, và sẽ không bao giờ nhờ bố mẹ giúp cái quan trọng nhất tôi muốn nói là, tất cả anh chị em tôi đều có chung một tuổi thơ với tổn thương lớn đó là cảm giác không được bố mẹ đẻ yêu thương. Chúng tôi đều được giáo dục là phải tự lập, đến nỗi không dám mắc sai lầm, vì biết rằng sai là "chết", sẽ không ai đỡ cả anh chị khi lấy vợ, lấy chồng đều ra khỏi nhà, bàn học, giường, quần áo đều phải dọn đi hết. Nghĩa là nếu về chơi sẽ không được ngủ lại, hay thất cơ lỡ vận, ly hôn sẽ không có cửa về lựa chọn, chọn bạn đời, chọn nghề đều phải thật an toàn, dù đó có thể không phải đam mê hay tình yêu thực sự vì sợ rủi ro, sợ bạn đời không chịu nổi sự "vô cảm" của nhà mình. Có những lúc anh chị em tôi thất bại, vấp ngã đến trầm cảm, cũng không hé răng chia sẻ với bố mẹ một lời vì biết đằng nào bố mẹ cũng không giờ, khi chúng tôi trưởng thành, đã hiểu bố mẹ có yêu thương mình, chỉ là thể hiện theo cách khác mà thôi. Chúng tôi biết ơn và kính yêu bố mẹ, nhưng mỗi người đều đã phải dành rất nhiều năm để chữa lành đứa trẻ bên trong, và những năm tháng đó không thể lấy lại người hay so sánh Tây với ta, tôi sống ở phương Tây hơn chục năm rồi, tôi thấy thế này Ở đây người ta vẫn thương yêu và chiều con cái, vẫn nuôi đến tận hết đại học, trừ khi nghèo già bên Tây khá khoẻ, lái xe tốt, nhà thường to và rộng, cuối tuần hay nghỉ hè vẫn đón cháu về chăm nhiều ngày để con cái đi chơi. Thậm chí họ cũng chăm con cái lúc sinh nở, chăm cháu non yếu nhiều tháng trước khi gửi nhà trẻ. Nhà cha mẹ thừa phòng cũng vẫn cho con ở nhờ. Con cái ly hôn họ càng giúp đỡ nhiều già yếu hẳn thì họ bán nhà, chia cho con, giữ lại một ít để vào viện dưỡng lão thêm vài năm rồi mất trong trại là vừa đẹp. Như vậy, không phải là họ không chăm cháu, không cho con tài sản hay đợi chết mới cho, hay yêu cầu con trả tiền thuê nhà biệt, người trẻ bên Tây được mua nhà trả góp nhiều năm, lãi suất thấp nên bố mẹ không phải hỗ trợ. Điều này không thể áp dụng ở ta khi mà việc mua nhà là quá khó nếu không được cha mẹ hỗ trợ. Nhất là xã hội hiện nay, cạnh tranh công việc, nhà ở ngày càng khắc một người thành công, cực kỳ độc lập và tôn trọng bố mẹ đẻ, đang sống ở trời Tây nhưng tôi lại không áp dụng cách giáo dục đó cho các con mình. Tôi không muốn con mình phải mang nỗi nghi ngờ "bố mẹ đẻ không yêu thương mình" hay nỗi sợ "mắc sai lầm là không ai đỡ", như yêu chiều con, luôn khẳng định, chỉ cần tôi còn sống, còn khoẻ mạnh, tôi sẽ ở bên con khi con cần, sẽ nâng đỡ con khi vấp ngã để con yên tâm theo đuổi ước mơ nếu có.Hiện con tôi 15 tuổi, vẫn còn nhỏ để khẳng định cháu sẽ làm được chuyện to tát. Nhưng tôi thấy dù chiều con, cháu vẫn ngoan và hiếu thuận, không coi sự yêu thương của mẹ là đương nhiên. Nếu cháu khoẻ mạnh tôi tin cháu sẽ thành người tử tế. Nếu điều không may xảy ra, cháu mắc bệnh hiểm nghèo hay bị hại thì chẳng phải mọi nguyên tắc mà tác giả bài viết kia đưa ra đều chả áp dụng được gì. Đúng không?>> Khi bố mẹ yêu thương con cái không đồng đềuTôi nghĩ là, tác giả bài viết kia và những bạn đồng suy nghĩ nên tập trung để con mình có một tuổi thơ đẹp thay vì nâng cao quan điểm, tính toán xa xôi, Tây hóa. Kể cả khi con cái trưởng thành rồi, tuỳ khả năng, tính cách của con mà mình tiếp tục giáo dục một cách phù hợp. Tuổi thơ của con đã qua rồi thì không thể lấy lại được. Không phải lúc nào mình muốn "cho" con, con cũng "nhận". Một khi sự độc lập, rạch ròi được xác lập thì bạn muốn "cho" cũng không có người "nhận".Tôi muốn kết bài bằng một câu nói mình tâm đắc "Đứa trẻ hạnh phúc dành tuổi thơ để ôm ấp cả phần đời còn lại, đứa trẻ bất hạnh dùng cả cuộc đời để chữa lành tuổi thơ".Sống Vui Khoẻ>>Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm Gửi bài tại đây.
Chap X Kể từ ngày đó, đã hơn 1 tuần trôi qua, mẹ vững giữ thái độ bình thảng như là ko có chiện gì xảy ra, ko hề biểu lộ có một sự cảm xúc kích thích nào, làm tôi ko có một chút cơ hội nào để thực hiện những ý đồ đen tối của mình. Ngồi suy nghĩ và nhớ lại cái đem đó. Tại sao mẹ làm như vậy, tại sao mẹ lại để cho mình thấy lồn mẹ, tại sao mẹ lại có những cử chỉ hành động như vậy, y như rằng mẹ đang khêu gợi, kích dục mình. Có khi nào mẹ đang muốn một điều gì đó, phải chăng là như vậy. Tất cả suy nghĩ làm cho đầu óc tôi như bị xáo trộn lai. Nhìn đồng hồ, đã hơn 5h chiều rùi, sao vững chưa thấy xe buyt chạy ngang qua, sao bữa nay xe đi trễ vậy. Chờ nãy giờ, ruốc cuộc thì xe cũng đến, ngồi trên xe buyt, chợt nghe tiếng chuông điện thoai reo, thấy mẹ gọi, tôi vội nghe máy. – Alô..con nghe nè mẹ. Mẹ Con về chưa. Tôi dạ…con đang ghé qua gần chổ mẹ nè. Mẹ thôi..con ghé mua gì đó ăn rùi về thẳng nhà luôn đi, bữa nay chổ mẹ có làm buổi tiệc chia tay với người bạn làm chung, xin nghĩ việc, chắc mẹ về trễ chút, con ko cần chờ mẹ đâu. Tôi dạ..vậy con về nhà luôn, mẹ cũng tranh thủ về sớm nha. Mẹ uh con. Ghé mua hộp cơm về nhà ăn xong tắm rữa ngồi xem tivi, nhìn lên đồng hồ thấy còn sớm quá, đứng dạy đi ra ngoài tản bộ, ra ngoài cũng chẳng biết đi đâu, bà con họ hàng thì ở xa, hàng xóm láng giềng gần thì ít qua lại nên cũng chẳng thân cho máy, lại phải ghé tiệm Net gần nhà lóc cóc giết thời gian, Ngồi đến hơn 9h30 thì mẹ gọi, vừa bật điện thoại nghe máy thì nghe những tiếng ồn ào từ ĐT phát ra liên tục, dô..dô..dô, toàn là tiếng phụ nữ, nhưng vững có xen kẽ 1 số ít tiếng đan ông. – Alô…con nghe nè mẹ. Mẹ con ăn uống gì chưa. Tôi dạ…con ăn cơm rùi. Mẹ uh…tưởng chưa ăn mẹ mua về cho ăn. Tôi mẹ về chưa. Mẹ mẹ cũng chuẩn bị về rùi, con buồn ngủ thì đi ngủ trước đi, khóa cổng lại cẩn thận, ko cần chờ mẹ đâu, mẹ về tự mở cổng cũng đc. Tôi dạ…khi nào buồn ngủ con sẽ ngủ, mẹ cũng về đi. Mẹ uh. Ngồi thêm chút nữa, tôi cũng tính tiền rùi về nhà, về đc khoản 15 phút thì nghe tiếng xe mẹ trước cổng, tôi vội chạy ra mở cổng cho mẹ, nhìn mặt mẹ hơi đỏ, lại gần thì còn nghe mùi bia lẩn mùi nước hoa của mẹ, tôi nói – Để con dắt xe vào cho. Mẹ sao bữa nay tốt bụng vậy. Tôi tại thấy mẹ say sợ mẹ té, nên con mới dắt xe dô cho mẹ. Mẹ tưởng tốt lành gì chứ, ai dè. Tôi mẹ uống nhiều ko. Mẹ uống ít à. Tôi uống ít mà say dữ vậy. Mẹ say đâu mà say. Tôi thì có ai say mà nhận là mình say đâu. Mẹ đánh vào vai tôi nói. – Thằng quỷ này, lắm chiện quá đi. Rùi 2 mẹ con vào nhà, mẹ lấy chai nước trong tủ lạnh lại ghế salon ngồi uống, tôi cũng tới ngồi đối diện, nhìn tôi mẹ nói. – Sao ko ngủ trước đi, chờ mẹ làm gì. Tôi Tại con cũng chưa buồn ngủ, với lại cung hơi lo cho mẹ, nên vừa xem tivi vừa chờ mẹ luôn. Mẹ cũng biết lo cho mẹ nữa à. Tôi chứ sao..nhà có 2 mẹ con, ko lo cho mẹ thì lo cho ai. Mẹ nói nghe hay thế, mà sao miệng nói mà mắt cứ nhìn chăm chăm dưới háng tui ko vậy ta. Tôi Tại mẹ ngồi khoanh chân lại, cái quần lót nó hiện ra trước mắt con, bảo sao con ko nhìn. Mẹ ơ hay nhỉ..còn đổ thừa tại mẹ nữa à. Tôi chỉ cười và ko nói gì. Rùi mẹ nói tiếp – Bộ ngày nào cũng nhìn hoài ko thấy chán àk. Tôi ko biết nữa, hok biết sao càng nhìn càng bị kích thích mẹ ạ. Mẹ cười sao mà bị kích thích, mà kích thích cái gì chứ. Nghĩ thầm, sao bữa nay mẹ hỏi tới giữ vậy, ý gì đây, hay tại say mới như vậy, nên tôi nói luôn – Con có biết đâu, nhìn thấy là con cứ tưởng tượng lung tung hok à. Mẹ tưởng tượng cái gì là lung tung? Tôi thì tưởng tượng ra chổ đó của mẹ, rùi tự hình dung nó ra như thế. Mẹ liếc tôi rùi hỏi tới – Chổ đó là chổ nào. Tôi nghĩ thầm, trời ý gì đây ta, chẳng lẽ bắt mình nói quạch tẹt ra sao, rùi tôi nói – Thỉ chổ ở trong quần lót của mẹ đó. Nghe vậy, mẹ giả vờ làm động tác dùng 2 tay kéo cái lưng váy trước bụng hở ra rùi cuối mắt xuống nhìn nói. – Trong quần lót mẹ có gì đâu ta, “mẹ cười” Tôi nhăn mặt nói Mẹ biết rùi mà cứ giả vờ hoài. Mẹ giỏi ta..thế hình nó ra như thế nào? Tôi gải đầu con chưa thấy bao giờ, nên hok biết nó như thế nào, cũng ko biết hình dung nó ra sao nữa. Mẹ xạo quá ông ơi, hôm bữa mới nằm mơ thấy rùi mà nói ko biết. Tôi cái đó chỉ là mơ thui, chứ có phải là thật đâu mà. Mẹ cười thôi đi ông ạ, tui biết máy người đang tuổi dạy thì, hay tò mò về chổ ấy của phụ nữ, còn bày đặc lý do nữa chứ = Tôi cuối xuống gải đầu ko biết nói sao, rùi đưa mặt ra cười trừ. Thấy tôi có vẻ hơi xấu hổ mẹ cười rùi nói tiếp – Tui nói đúng quá nên cứng họng luôn rùi chứ gì. Tôi có đâu..con ko biết thật mà, hay mẹ nói con nghe xem chổ ấy nó như thế nào đi. Mẹ khi nào có vợ thì biết chứ gì. Tôi trời..giờ con đang đi học, biết đến khi nào mới có vợ. Mẹ cười rùi đứng dạy nói. – Vậy thì ráng chờ đi. – Thôi mẹ đi tắm, con cũng đi ngủ đi, trễ rùi. Tôi dạ rùi mẹ lấy đồ đi tắm. Lát sau thấy mẹ mở của nhà tắm thò đầu ra, thấy tôi vững còn ngồi đo, mẹ nói. – Ủa, chưa ngủ à, Tôi dạ con ngủ giờ á. Mẹ lấy dùm mẹ cái khăn tắm rùi ngủ, Tôi dạ, rùi lấy cho mẹ cái khăn tắm, đi tới trước của nhà tắm tôi gọi. – Mẹ…khăn tắm nè mẹ. Mẹ con treo lên móc dùm mẹ. Tôi móc nào mẹ. Mẹ móc đồ trong nhà tắm nè. Nghe mẹ nói vậy, tôi liền liên tưởng hết hình ảnh mẹ đang tắm, đang trần truồng, người tôi bỏng cảm thấy hơi bị kích thích. Tôi liền mở cửa ra, đưa mặt dô nhìn, thấy mẹ đang đứng thoa sữa tắm lên người, nhưng chỉ nhìn đc mẹ trần truồng ở sau lưng, cảm thấy tiết núi, tôi nói – Móc ở đây hả mẹ. Mẹ quay mặt sang nói – Uh. Rùi tôi móc lên, giả vờ trêu mẹ. – Nhìn tướng mẹ trần truồng đẹp ghê ta. Nghe vậy, mẹ liền quay mặt lại liếc tôi rùi nói – Thôi đi ông ơi, đẹp gì mà đẹp, nhìn đã chưa, đi ra đi, hay muốn dô đây tắm chung với tui. Tôi cười nói vậy con dô tắm chung với mẹ nha. Mẹ tắm rùi mà còn muốn tắm nữa ak. Tôi thì mẹ kêu con dô tắm chung mà. Mẹ cười tui nói giởn thôi, định làm thiệt à, đi ngủ đi, để mẹ tắm, ko thôi cho ăn đòn bi giờ. Tôi dạ rùi luyến tiết đóng của lại, rùi đi về phong. Về tới phòng, cơn nứng đang trổi dạy, tôi liền cởi hết đồ ngồi trên giường sục cặc, nhớ lại cảnh tượng khỏa thân của mẹ lúc nãy, rùi tưởng tượng ra mẹ đang tắm quay mặt đưa lồn cho tôi xem, rùi những hành đồng sờ lồn, sờ vú khêu khích của mẹ. Tôi quá kích thích sục mạnh và nhanh hơn, đc lúc thì bắn ra đầy nền nhà. Cơn sướng đã qua, tôi vội mặc quần lại, rùi lấy khăn giấy lao mớ tinh trùng dưới nền nhà. Đang lao thì chợt mẹ mở của lò đầu vào nhìn, rùi mẹ nói. – Chưa ngủ à, làm gì đó. Tôi hơi lúng túng vội lao nhanh mớ tinh trung. – dạ..thấy dưới nên dơ quá, nên con lao cho sạch rùi ngủ. Mẹ nhìn tôi, cười một nụ cười đầy bí hiểm rùi noi. – Uh ngủ đi, mai con di học, rùi mẹ đi ra. Tôi nghĩ thầm, ko biết mẹ có biết mình đang làm gì, ko biết mẹ có thấy tinh trùng mình dưới nền nhà ko, sao mẹ cười có vẻ lạ lạ quá nhỉ, hay mẹ thấy mình đang lao tinh trung, biết mình mới vừa sục cặc xong, nên mẹ mới cười như vạy ta. Ko biết như thế nào, tôi đành lao xong rùi lên giường nằm ngủ, cảm thấy hơi mệt nên tôi nhanh chóng chiềm vào giấc ngủ. Sáng thức dạy, ko thấy mẹ qua gọi tôi, tôi liền ngồi dạy đi ra ngoài ko thấy mẹ đâu, nghĩ chắc mẹ còn ngủ, tôi vào phòng mẹ, thấy mẹ vững còn đang ngủ, tôi tới lây người gọi mẹ dạy. Mẹ mở mắt ra nhìn tôi, rùi ôm đầu ngồi dạy nói. – Trời nhức đầu quá, Tôi chắc tối qua mẹ uống bia, nên sáng mới bị đau đầu vậy, Mẹ chắc vậy, tối qua mẹ về lúc nào vậy. Tôi trời…mẹ về lúc nào mà cũng ko biết luôn à. Mẹ uh..chắc tại say quá nên chẳng còn nhớ gì hết. Tôi chắc tại mẹ uống nhiều quá, gần 10h mẹ mới về tới nhà. Mẹ uh…hôm vui quá nên uống hơi nhiều. Tôi để con đở mẹ dạy, đi đánh răng rữa mặt. Mẹ thôi..mẹ tự đi đc rùi, ko sao đâu. Nói xong mẹ đi vào nhà tắm vệ sinh, thây đồ, bước ra mẹ bảo – Con cũng đi đánh răng rữa mặt rùi thây đồ đi học đi. Tôi dạ rùi làm theo lời mẹ. Xong 2 mẹ con cùng đi, cũng như mọi ngày. Chiều 5h đang ngồi chờ xe buyt, chợt mẹ lại điện, Tôi alô..con nghe nè mẹ. Mẹ bữa nay con về thẳng nhà luôn nha, mẹ có chút việc, con khỏi qua chờ mẹ. Tội dạ. Thắc mắc ko biết mẹ lại có tiệc tùng gì nữa đây. Tôi lên xe buyt về thẳng nhà, về đến nhà, mở cổng bước vào, vào trong nhà vừa mở cửa ra, thì mẹ bổng nhiên từ đâu xuất hiện, hù tôi một cái, làm giật hết cả mình. Định thần lại, nhìn mới thấy, trên bàn có bánh kem, đồ ăn quá trời, tôi mới sực nhớ lại bữa nay là sinh nhật của mình, nhìn qua mẹ tôi giả vờ nói. – Ủa..đồ ăn ở đâu mà nhiều vậy, còn có cả bánh kem nữa. Mẹ còn giả bộ nữa, bữa nay sinh nhật của con ko nhớ à. Tôi Mẹ làm sinh nhật cho con đó hả. Mẹ uh…bất ngờ ko. Tôi quá bất ngờ luôn, mẹ ko nói con cũng ko nhớ luôn đó. Mẹ thôi..dô tắm rữa thây đồ đi rùi ra đây. Tôi dạ rùi nhanh chóng lấy đồ đi tắm, tắm xong toi nói – Mẹ cũng tắm đi. Mẹ thôi..nhìn đồ ăn thèm quá, đói bụng quá rùi, ăn xong rùi tắm, con đốt đèn lên rùi cầu nguyện đi. Tôi dạ rùi đốt đèn lên, lẩm nhẫm trong miệng một hồi rùi thổi nến. Mẹ nhìn tôi thổi nển rùi nói – Ước gì đó. Tôi bí mật. Mẹ thằng quỷ, ko nói thì thôi. Rùi 2 mẹ con cùng ăn, nhìn xuống bàn thấy có bia nữa, tôi liền nói. – Có cả bia nữa hả mẹ. Mẹ mẹ mua máy lon về uống cho vui. Tôi trời..hôm qua mới uống xong, bữa nay uông nổi nữa ko vậy. Mẹ có sao đâu, bữa nay sinh nhật con mà, coi như ngoại lệ. Nói xong mẹ lấy lên 2 lon bia, khui ra rót ra ly, cầm ly lên mẹ nói. – Dzô…cụng ly, uống đi, bữa nay ở nhà, ko sợ ai dòm ngó, uống say thì ngủ..hihi. Tôi dzô mẹ…cụng. Ăn uống no nê, tôi tuy uống ít nhưng cũng hơi say, mẹ thì uống nhiều hơn chut, thấy mẹ củng say say, tôi giả vờ làm rớt đũa xuống gầm bàn, rùi khum xuống lụm, giả vờ tìm ko thấy. Thấy vậy mẹ liền nói – Làm gì tìm lâu vậy, Tôi ko biết rớt chổ nào mà tìm ko thấy nữa, Mẹ tui biết ý định của anh quá mà, muốn nhìn trộm quần lót của mẹ con bày đặc giả bộ. Nghe mẹ nói vậy, tôi liền lụm lại đôi đũa rùi ngồi lên lại – Đâu có đâu, tìm nãy giờ mới thấy nè. Mẹ đừng có mà xạo xạo với tui, Mẹ đi guốc trong bụng con rùi, Tôi cuối đầu xuống tỏ vẻ hơi xâu hồ, rùi ngước mặt lên nhìn mẹ, tôi cười nói – Bữa nay mẹ mặc quần lót màu đen nhìn tối quá nhỉ, ko nổi như màu đỏ. Mẹ liếc tôi nói mặc màu gì kệ tui, màu đen ko đẹp àk. Tôi cười nói dạ ko phải vậy, mẹ mặc màu nào cũng đẹp hết, nhìn sướng mắt. Mẹ xía…quần lót có gì đâu mà khoái nhìn thế ko biết. Nói vừa dứt lời, đột nhiên mẹ đứng dạy, dùng 2 tay thò xuống dưới váy, tuột cái quần lót xuống tới chân rùi cởi hẳn ra. Mẹ cầm quăng lên người tôi nói. – Thích nhìn thì cho con luôn, nhìn cho đã nè. Thấy mẹ làm vậy, tôi há hống mòm ra nhìn, nghĩ thầm, ko biết là ý gì đây, uống chút bia, say say dô, sao mẹ bạo vậy, rùi tôi cầm quần lót mẹ lên nói, – Trời…mẹ cởi quần lót ra ko sợ con nhìn thấy chổ đó à. Mẹ cười ko sợ, mẹ khép chân kín lại vầy sao con nhìn thấy đc. Tôi cũng cười nói mà nhìn quần lót vầy ko thích bằng nhìn lúc mẹ đang mặc, nhìn sướng hơn. Mẹ ko thích thì trả lại đây. Tôi ơ..gì kỳ vậy, mẹ cho con rùi mà, Mẹ thì mới nói ko thích mà. Tôi thích sao ko thích, nhưng ko thích bằng lúc mẹ mặc thôi. Hehe Nói xong tôi đưa quần lót mẹ lên mặt ngửi, rùi nói tiếp – Quần lót mẹ thơm thật, Mẹ xạo vừa thôi ông, quân lót có gì đâu mà thơm, Tôi thì thơm mùi của phụ nữ. Mẹ mùi phụ nữ là mùi gì. Tôi cười giả vờ tiếp tục nói tiếp – Thì mùi chổ đó đó. Mẹ liếc lại chổ đó nữa hả, chổ đó có gì đâu mà thơm. Tôi tại mẹ là phụ nữ nên mẹ ngửi ko đc ấy chứ. Mẹ thôi đi ông, xạo xạo hoài, rùi mẹ quơ tay qua làm rớt đũa xuống, mẹ khum xuống lụm đũa lên, nhưng ko phải vậy, tôi liếc nhìn xuống thấy mẹ khều đũa lăng qua chân tôi, rùi mẹ đứng dạy nói – Con lụm dùm mẹ chiếc đũa. Nghe mẹ bảo vậy, tôi liền nghĩ đến mẹ ko mặc quần lót, mẹ làm vậy là ý gì đây, mẹ muốn trêu tôi, hay là khiêu khích tôi đây, ko kịp nghĩ nhiều hơn, tôi liền khum xuống giả vờ nói – Đâu mẹ, đũa mẹ rớt chổ nào. Vừa nói tôi vừa nhìn vào háng mẹ, háng mẹ cũng hở rộng ra hơn, lúc này tôi có cảm giác nưng hơn bao giờ hết, nhìn thẳng vào cái lồn của mẹ đang hở ra trước mắt tôi, tim tôi đập thình thịch, thình thịch, rùi mẹ cũng khum xuống bàn nói – Rớt ngay chổ chân con đó mà. Nhìn thấy mẹ khum xuống, 2 chân ngồi chồm hổm dưới bàn, lồn mẹ banh ra trước mặt tôi, mắt tôi cứ dán chặc vào lồn mẹ, ko rời ra đc, rùi mẹ chỉ vào chiếc đũa nói – Đó đó, ngay chân con kia. Rùi mẹ nhìn lên mặt tôi, thấy tôi chăm chăm nhìn vào lồn mẹ. Mẹ như giả vờ hốt hoảng khép chân lại, lấy tay đè váy xuống để tôi ko nhìn đc, rùi mẹ vội đứng lên nói – Ấy chết…Mẹ quên lúc nãy cởi quần lót ra rùi chứ. Tôi cũng lụm đũa lên đưa cho mẹ rùi nhìn mẹ, tôi cười nhẹ. Mẹ liếc tôi cái nói chắc thấy hết của tôi rùi chứ gì. Tôi cười thấy có chút xúi à. Mẹ xào vừa thôi…thấy hết rùi còn chút xúi gì nữa. Tôi cười hì hì. Mà nhìn chổ đó thích hơn nhìn quần lót, như là bị kích thích hơn nhiều. Mẹ kích thích gì chứ. Thấy mẹ như đang giả vờ, tôi thấy được nước liền làm tới. – Hok biết nữa, nãy nhìn thấy chổ đó, rùi thấy lông, còn thấy da thịt chổ đó của mẹ, người con cứ nóng, cu con tự nhiên cứng lên, làm chật cái quần khó chịu ghệ. Mẹ hay quá ha, thấy luôn 2 mép thịt chổ đó của mẹ, mà dám nói thấy có chút xúi. Tôi cười nói chổ đó của mẹ đẹp thật, Mẹ liếc đẹp gì mà đẹp. Tôi đẹp thiệt mà, còn đẹp con trong mơ nữa, Mẹ trời…còn trong mơ nữa à. Thấy mẹ như vậy, tôi liền tìm cách khiêu khích mẹ. – dạ…hôm qua con nằm mờ thấy mẹ, rùi bắn máy bay luôn. Mẹ trời..lại bắn máy bay nữa hả, ko lo học suốt ngày lo nghỉ bạy bạ đi. Tôi có đâu. Mẹ mà mơ thấy gì, kể mẹ nghe xem. Thấy mẹ đang tò mò tôi liền nói. – mà kể ra, đừng la con, đừng giận con nha. Mẹ thì kể đi. Tôi thì mẹ hứa đi. Mẹ ờ…thì hứa…kể đi Thấy mẹ cũng thấm bia rùi, còn giả vờ khiêu khích tôi nữa, nên tôi bạo gan làm liều luôn, rùi tôi bảo mẹ. – Mẹ ra đây đứng với con, con vừa kể vừa diển ta cho mẹ xem luôn. Mẹ thôi kể nghe đc rùi, còn diển ta nữa à. Tôi nhăn mặt nói thì mẹ cứ ra đây đi. Mẹ cũng đứng dạy đi ra đứng kế bên tôi, rùi tôi bắt đầu vừa kể vừa diển tả. – Tối con nằm mơ, thấy con với mẹ cùng dô nhà tắm. Mẹ trời…dô nhà tắm làm gi. Tôi thì mẹ cứ để yên đó con kể, ngắt lời con hoài. Mẹ uh kể đi. Rùi tôi kể tiếp dô nhà tắm xong mẹ cởi áo con ra, nói xong tôi liền bảo mẹ – Mẹ cởi áo con ra đi. Mẹ cởi ra lam gì. Tôi thì diển tả mà. Rùi mẹ cũng cởi áo tôi ra, xong tui tiếp tục – Rùi mẹ cởi áo mẹ. Mẹ gì cởi áo mẹ ra nữa, Tôi thì con diển tả mà, có sao dâu, mà con cũng thấy hết của mẹ rùi có sao đâu. Trấn an mẹ xong, mẹ cũng từ từ cởi áo ra, nhìn mẹ tôi nói tiếp – Xong mẹ cởi ảo ngực ra nữa, Mẹ hơi lưỡng lự một lát rùi đưa 2 tay ra sao lưng cởi áo ngực ra. Lúc này người mẹ chỉ còn mỗi chiếc váy, vú mẹ lồ lô trước mặt tôi, quá kích thích tôi liền nói. – Rùi mẹ cởi quần con ra nữa. Vừa nói tôi vừa chỉ tay bảo mẹ cởi quần tôi ra, rùi mẹ làm theo. Tôi nói cởi cả quần lót con nữa, rùi mẹ kéo hẳn quần lót tôi xuống. Cặc tôi bung ra, chỉa thẳng gần xác trước mặt mẹ, thấy vậy mẹ liền nói. – Cu gì mà ngổng lên cứng ngắt thế này. Tôi liền nói thì lúc đó nó cũng cương cứng lên như vậy đó. Mẹ rùi sao nữa. Tôi rùi mẹ đứng dạy cởi quần mẹ ra luôn. Mẹ váy đó hả. Tôi dạ, thấy mẹ có vẽ lưỡng lự, tôi liền nói – Lúc nãy con thấy chổ đó của mẹ hết rùi mà. Rùi mẹ từ từ tuột chiếc váy xuống, mắt tôi nhìn theo từng cử động của tay mẹ đến khi mẹ cởi hẳn cái váy ra, nhìn mẹ hơi ngượng ngùng, tôi nói. – Trời..mẹ đẹp thật, con chưa thấy ai mà đẹp như mẹ vậy, đẹp hơn trong mơ nhiều. Nghe tôi nói vậy, mẹ có vẻ bớt ngượng hơn, rùi lấy tay chỉa vào đầu tôi nói. – Xạo vừa thôi..con co thấy ai trần truồng như mẹ trước mặt con chưa mà nói đẹp. Tôi cười gải đầu nói dạ chưa. Mẹ hay quá ha, rùi sao nữa kể tiếp đi. Tôi rùi 2 mẹ con mình cùng tắm. Tôi giả vờ làm động tác mở rùi nước ra, rùi nói tiếp – Tắm xong, lấy khăn lao mình Mẹ vậy thôi hả. Tôi chưa..con nữa. – Rùi con ôm mẹ,. vừa nói tôi vừa vòng 2 tay ra sau, ôm lên mông mẹ, rùi tôi bóp mông mẹ, cặc tôi chạp vào trúng đùi mẹ, mẹ hơi giật mình xích ra chút, rùi tôi nói tiêp – Rùi mẹ hôn lên môi con, con cũng hôn lại mẹ như vầy nè. Nói xong tôi đưa miệng lên hôn vào môi mẹ, miệng tôi ngặm lấy môi mẹ, tách miệng mẹ ra, tôi đưa lưỡi tôi vào chạm lưỡi mẹ, đá qua, đá lại, mẹ cũng nút lấy lưỡi tôi, rùi tôi buông ra nói – Mẹ nút lưỡi con, rùi mẹ thè lưỡi mẹ ra, con nút lưỡi mẹ, 2 cái lưỡi quấn qua, quấn lại, nói xong tôi đưa miệng lên hôn tiếp vào môi mẹ, mẹ cũng thè lưỡi ra cho tôi nút, tay tôi xoa bóp mông mẹ liên tục, tôi và mẹ nút lưỡi 1 hồi lâu, chợt mẹ đẩy tôi ra, mẹ nói. – Khó thở quá, con hôn gì ghê vậy, ko ngộp thở à Tôi dạ cũng hơi hơi. Mẹ còn nữa ko, hay hết rùi. Tôi dạ con ạ Mẹ rùi con làm sao nữa, chắc bóp vú tui chứ gì. Tôi da ko. Mẹ chư sao. Tôi cười nói con đưa tay lên sờ vú mẹ trước, rùi mới bóp sau. Hì hì Vừa nói dứt lời tôi liên đưa 2 tay lên bóp vú mẹ, vừa bóp vừa xoa, vừa nắn, rùi tôi đưa miệng tới bú vú mẹ, vừa nút, vừa cắn nhẹ vào vú mẹ, liếc lên nhìn thấy mắt mẹ nhắm nghiền lại, có vẻ như mẹ đang sướng, mẹ hỏi. – Rùi mẹ làm gì con. Nghe vậy tôi liền nói. – Mẹ lấy tay đưa xuống sục cu con. Nói xong mẹ đưa tay xuống bóp cu tôi, vừa bóp vừa sục lên sục xuống, lia lịa, cảm giác lần đầu tiên đc mẹ tự nguyện sục cặc, quá kích thích, cơn nứng dòn lên tới não, như ko còn kèm chế đc nữa, tôi vội nói – Từ từ…từ từ mẹ…trong mơ mẹ sục cu con từ từ rùi vuốt ve nó nữa, chứ ko fai mạnh như vầy. Mẹ ờ. Rùi mẹ sục chậm lại, từ từ vuốt lên vuốt sướng, cứ thế tôi vừa bóp vừa bú, hết bóp vú xuống bóp mong mẹ, rùi tôi luồng tay xuống háng mẹ, chạm vào lông mẹ, rùi chạm vào lồn mẹ, Vừa chạm vào mẹ liền xích người ra, nói – Trời..trong mơ cũng có cái này nữa hả. Tôi nhìn mẹ cười nói dạ có..trong mơ con sờ vào chổ này của mẹ, chà lên chà xuống, rùi dùng tay khều khều như thế này nè. Dứt lời, tôi liên đưa tay xuống ôm vao lồn mẹ, rùi vuốt lên vuốt xuống, lồn mẹ đã ra nước nhờn ướt ướt tay tôi, lấy ngón tay khều khều giữa lồn mẹ, rùi nói – Rùi mẹ vừa rên vừa nói “sướng quá…sướng quá..sướng quá con ơi” như vậy, máy lần vậy đó. Rùi tôi khều mạnh hơn, nhưng sợ mẹ đổi ý bất cứ lúc nào nên chỉ khều bên ngoài, chưa dám đưa vào trong. Nghe tôi nói vậy, mẹ cũng rên lên, rùi nói “sướng quá..sướng..sướng………..quá…” đc lát thấy mẹ, một tay ôm vai tôi, 1 tay sục cặc tôi, tôi liền bảo mẹ. – Mẹ…! Mẹ sao hả. Tôi mẹ ngồi xuống đi. Mẹ sao nữa, Tôi thì mẹ ngồi xuống đi, Mẹ nghe lời tôi ngôi xuống rùi tôi nói tiêp. – Đó..trong mơ con thấy mẹ ngội xuống dạy đó, nhìn thẳng vào cu con, rùi mẹ, sục cu con nữa, Nói xong tôi cầm tay mẹ để lên cu tôi, mẹ cũng bóp lại rùi sục sục, tay tôi cũng khom xuống bóp vú mẹ, lúc này tôi ko còn tự chủ đc nữa, miệng tôi nói. – Con sướng quá mẹ ơi..sướng quá đi,…sướng quá…sục mạnh đi mẹ..nhanh đi mẹ…nhanh..nhanh nữa mẹ. Nghe tôi nói vậy, mẹ càng sục mạnh và nhanh hơn, quá sướng tôi ko còn ý thức đc nữa ko kèm lại nỗi tui bắn ra, miệng vô thức nói. – Bú đi mẹ..bú đi mẹ..bú nó đi mẹ rùi bắn đầy lên mặt mẹ. Thấy tôi bắn đầy lên mặt mình, mẹ liền nói – Góm chưa, ra gi kinh thế, bắn đầy lên mặt tui rùi nè. Tôi cười rùi ngôi xuống nói – Thì trong mơ con cũng làm như vậy đó. Mẹ thôi đi ông. Rùi mẹ đi rữa mặt.
Đừng bao giờ ở nhà của con, nhà mình nghèo cũng là nhà mình khoẻ nằm dọc, nhọc nằm ngang ! Đọc rồi ngẫm nghĩ thấy đúng. NHÀ CỦA MẸ – NHÀ CỦA CON Nhà Mẹ con ở cả đời Mẹ không phiền trách một lời dở, hay Nhà con Mẹ ở vài ngày Thấy, nghe, không khí đắng cay nặng nề Nhà Mẹ con được phép lười Nhà con Mẹ phải làm người siêng năng Nhà Mẹ con thỏa thích ăn Nhà con Mẹ phải uống ăn đúng giờ Nhà Mẹ con kệ sạch – dơ Nhà con Mẹ dọn chẳng hề ngơi tay Nhà Mẹ chẳng ngại nói sai Nhà con Mẹ phải êm tai nhẹ nhàng Nhà Mẹ thoải mái con khùng Nhà con Mẹ phải “phục tùng “mới an Nhà Mẹ thỏa thích đùa nhây Nhà con Mẹ phải – đây người nghiêm trang Nhà Mẹ thoải mái bạn bè Nhà con Mẹ phải e dè ..bạn ai ? Nhà Mẹ đồ đạc con xài Nhà con Mẹ muốn thế nào phải “xin” Nhà mẹ ăn nghỉ vô tư Nhà con – tự ý – con lườm cháu nư Nhà mẹ rơi – rớt con cười Nhà con hậu đậu có cười được không?? Nhà mẹ khách đến con chào Nhà con khách đến bà vào nhà sau Nhà mẹ – khen nấu “chuẩn cơm “ Nhà con mẹ nấu ”mặn, vàng, cháy khê “? Nhà mẹ khéo bế ru bồng Nhà con lóng ngóng ,bà bồng vụng tay Nhà mẹ ngon lắm mắm khoai Nhà con chê món khoai, mì nhà “quê“ Khi chưa đạt đích – chàng nàng Phỉnh bòn – Nịnh rút đất- vàng con ngoan Trong nhà nhất mẹ quyền cao Mai này báo Hiếu, trời cao chứng lòng Xong rồi con tính thiệt hơn Sang tên sổ đỏ nhà này- của con Từ nay con có bản quyền Mẹ đừng vơ vẩn – hão huyền mẹ ra Ngày xưa nhà mẹ vâng lời Giờ đây nhà mới – gia tài của con Ngẫm suy hai chữ tình đời Nước mắt chảy xuống bao giờ chảy lên ? Nhà con Mẹ nhớ ghi lòng Chơi dăm ba bữa – Thăm xong nên zìa Nhà Mẹ giàu có – Con chia Nhà con giàu có – đừng tia đừng nhòm . Lòng người thay đổi mấy hồi Như trời hết nắng đến hồi lại mưa . Xưa kia nhà mẹ thuận hoà Bây giờ ngang trái hoá ra bất hoà Con ơi nghĩa mẹ tình cha Công ơn trời biển bao la tảo tần Sinh con mong lắm thảo hiền Hiếu sinh dưỡng dục điền viên cảnh già Nhà mẹ – con trẻ mẹ chiều Nhà con mẹ “lẫn “ Liêu xiêu con ruồng Hai đời thế hệ khác nhau Khó tìm tiếng nói mà đau cõi lòng Sinh con cậy tuổi về già Dựa con nhờ cháu khi bà quạnh hiu Trở trời trái gió đìu hiu Hằng mong ríu rít, cháu con đầy nhà Cầu trời con cháu trong nhà Rể dâu Hiếu dễ – trẻ già ấm êm Đời sau tạc dạ đá bia Công ơn dưỡng dục nhà kia phước phần Đừng vì cậy thế nhà con Mà hắt hủi mẹ, còn chi Hiếu tình ? Khi mùa hiếu hạnh kính tôn Vu lan mãn nguyện – hồn phiêu thỏa lòng ./. LB Nhà minh hoạ – bài thơ tham khảo, có nhà đúng, có nhà không đúng hoặc chưa đúng . Có nhà bố mẹ đặt hết niềm tin vào con, bán nhà ra TP mua nhà ở cùng ,hay chia sớm ,di chúc sớm, sang tên bìa đỏ sớm cho các con … Hi vọng nương tựa con cháu lúc tuổi già sức yếu, lại được vui vầy hưởng thụ cuộc sống an nhàn sung sướng . Với trăm ngàn lí do từ nhiều phía con cháu, dâu, rể vì cs mưu sinh khó khăn sinh ra bất hiếu, hay do tuổi già lú lẫn bệnh tật, không còn kiểm soát hành vi trong sinh hoạt, hai thế hệ già – trẻ không tìm được tiếng nói chung, dẫn đến cs nhiều bế tắc không thuận lợi…. Nhiều cụ đã thất vọng sống trong tủi nhục và đong đầy nước mắt, cố chấp nhận sống những ngày cuối đời trong bầu không khí ngột ngạt, mất quyền tự chủ. Nhưng vì sỹ diện, vì sợ thiên chê cười nhẹ dạ cả tin đành im lặng, hay có thể hết đường lui vì nhà ở quê đã bán, không còn tiền mua, chuộc lại, có cụ chọn về quê tá túc người quen, họ hàng con cháu xa, có cụ bỏ nhà lang thang rồi chết ngoài đường ngoài chợ ….. Còn ty tỷ hoàn cảnh đáng thương, mà hàng ngày xh hiện nay đã và đang phải chứng kiến . Biết là cá chuối đắm đuối vì con … ai cũng ao ước chính đáng được sống an nhiên vui vẻ bên con cháu , không ai ích kỉ để chết mang nhà hay tài sản ra nghĩa địa, nhưng tốt nhất mình phải có nhà, có đc ít tài chính phòng thân, dắt lưng chủ động cho tuổi xế chiều . Cũng đừng để dành nhiều bất động sản, vì khi đau ốm, con cháu không bán bất động sản chữa bệnh cho mình kip mà nên có một nguồn tài chính tiết kiệm tiền vàng là tốt nhất cho người già Cứ ngẫm và xem xét từ từ, chưa thể khẳng định chắc chắn con mình không bao giờ như thế, mà vội vàng ném đá bài viết, và cũng không nên Tiêu cực mất hết niềm tin về con cháu, vì xh vẫn còn nhiều gđ con cái rất Hiếu thảo hòa thuận với bố mẹ, đáng được trân quý tự hào . Hi vọng thế hệ con cháu đọc -hiểu tâm trạng người già mà báo Hiếu cho phải đạo . Vẫn biết quy luật của tạo hóa, ai cũng làm con làm cháu, trước khi lên chức cha mẹ ông bà, nên cả hai thế hệ Trẻ già cùng suy ngẫm để tự điều chỉnh Rồi còn nghiệp Phước nhà mình nữa … Cũng có những đứa con giỏi giang tự lập, không cần của cha mẹ, tự khẳng định mình không phụ thuộc ,bố mẹ muốn con về sống cùng cho vui cửa vui nhà, con cũng không thích . Hi vọng con cái nhà chúng ta không đến mức như thế, nhưng mình cũng cần chuẩn bị cho mình một hành trang tuổi già, cùng một tâm lí vững vàng, sẵn sàng để tránh “rủi ro” hay đón nhận sự thật, không được chủ quan mà sau này ân hận . Chúc các cụ; Tân các cụ và đại gđ Fb luôn an lành hp bên con cháu . Và cảm nhận một mùa Vu Lan 2020 thật ấm áp ! Nguồn copy Internet 24 dòng không tác giả ,mình đã biên soạn lai 2/3 nội dung của 24 dòng đó cho đầy đủ cảm xúc mà mình cảm nhận … Với mạch cảm xúc dâng đầy Mình đã chắp bút thêm 12 khổ thơ với 48 dòng tự sự nữa đề bài thơ có đủ 72 dòng / 18 khổ thơ như hiện nay … Là cảm xúc và chính kiến của riêng cá nhân mình, sẽ không làm hài lòng tất thảy các bạn nên mong cả nhà hết sức thông cảm Còn gđ mình, con cháu nhà mình chưa có biểu hiện thái độ như trong bài . Nội dung chắt lọc cảm nhận từ cs thôi ạ Hãy tham gia nhóm;\ Post Views 2,486
Không chỉ phải gánh nhiều kỳ vọng, những đứa con một trong gia đình còn phải chăm sóc, cáng đáng tài chính khi cha mẹ già yếu, mà không có ai để san sẻ. Đêm sau lễ tang của bố, lần đầu tiên anh Nguyễn Minh Hùng, 40 tuổi, lật cuốn sổ bạc màu dày đặc chữ của ông. Đó là cuốn sổ ghi chép ngày giỗ của các cụ, kị trong họ, dài cả chục trang, các bài văn khấn... mà một trưởng họ như bố phải thuộc lòng. Nay ông mất, đương nhiên Hùng cũng phải thuộc. Tay anh run run, nước mắt chảy dài "Cha đi quá đột ngột nên con chới với!".Cuốn sổ này bố anh soạn khi anh mới đi làm ở Hà Nội. "Phải thuộc dần đi con ạ, rồi chẳng mấy lúc mà đến lượt mày", ông hay nhắc, nhưng anh con trai cứ gạt đi. Những đứa trẻ con một được cha mẹ yêu chiều lúc bé, nhưng gánh trách nhiệm nặng nề khi lớn lên. Ảnh minh họa QQ. Tiến sĩ Khuất Thu Hồng - Viện trưởng Nghiên cứu phát triển xã hội cho rằng, đứa trẻ là con một được cha mẹ dồn tất cả tình yêu nhưng kỳ vọng của gia đình lên chúng cũng cao."Trong văn hóa Việt Nam, trách nhiệm chung của những đứa con là hiếu thảo với bố mẹ, thờ phụng tổ tiên, học hành phải giỏi giang... Gia đình khá giả còn đỡ, nếu sinh ra trong gia đình nghèo, đứa con một còn phải vật lộn để thoát nghèo và chăm sóc cha mẹ ốm đau", bà Hồng Hùng tốt nghiệp đại học, nửa năm không kiếm được việc làm, cha anh bỏ việc nhà nông, gói tiền, bắt xe ra Hà Nội tìm người quen xin việc cho con. Một năm sau, Hùng có "chân" trong trường cấp 2 mà anh đang công lấy vợ cũng là giáo viên, mua nhà chung cư, dù nợ 2/3 tiền, theo đúng kỳ vọng của cha mẹ. Nhưng sinh hai con gái trong hai năm, đồng lương giáo viên eo hẹp, cha ốm nặng, Hùng âm thầm bán nhà, ra ở định " bỏ phố về quê", vừa có thời gian lo cho cha, vừa lo nhang khói cho tổ tiên, lại trút áp lực tài chính nơi phố thị. Nhưng một chiều cuối tuần, khi vừa xách vali vào cửa nhà, anh Hùng thấy khói từ sau vườn nghi ngút. Cha anh đang đốt hết cày, cuốc, bộ quần áo hay đi làm đồng. "Bố có chết cũng không muốn con cháu mình theo nghiệp cha, bán mặt cho đất, bán lưng cho trời", ông buông lời khi con chưa kịp nguyện của cha Hùng là có cháu đích tôn. Từ lúc biết mình bạo bệnh, khát khao đó càng mãnh liệt. Một buổi tối giữa tuần, đang trong ca dạy thêm, anh nhận được điện của ông, giọng hối thúc "Đứa hàng xóm cũng hai con gái, giờ canh trứng bầu con trai rồi. Các con thu xếp về gấp hoặc gọi cho chị ấy học hỏi kinh nghiệm. Lấy giấy bút ra bố đọc số điện thoại".Những ngày sau đó, vợ chồng anh sợ khi thấy chuông điện thoại báo tên con gái duy nhất trong gia đình, gánh nặng đổ dồn xuống Mai Phương 26 tuổi khi bố lâm bệnh. Cách đây hai tháng, bố Phương bị đột quỵ. Trong danh bạ điện thoại có hơn 100 người khi đó, mẹ cô không biết gọi cho ai. Con gái duy nhất lại đang làm ở một công ty xây dựng tại Nha khi sang gõ cửa nhà hàng xóm lúc nửa đêm, ông mới được đưa đi cấp cứu. Bác sĩ chẩn đoán bố Phương bị chảy máu não. "Điều sợ hãi nhất với tôi khoảnh khắc đó là không được nhìn thấy bố lần cuối nếu chẳng may ông mất", Phương nhớ lại lúc nhận vài ngày, bố cô tỉnh lại nhưng hồi phục chậm. Hai mẹ con không dám rời nửa bước. Ông thường cáu gắt vô cớ, thậm chí có lần hất tung bát cháo mới mang từ nhà đến. Bế tắc, nhiều lúc, cô chui vào nhà vệ sinh khóc. Nhưng chỉ cần nghe điện thoại mẹ gọi, Phương lại gạt nước mắt vì sợ bà buồn. "Lúc đó tôi chỉ ao ước có anh chị em để được san sẻ áp lực. Ít nhất không phải chui vào một nơi nào đó để khóc thầm".Mai Phương quay cuồng lo đủ tiền đóng viện phí. Ngoài khoản tiết kiệm của bố mẹ, cô phải rút hết tiền gửi ngân hàng. Đó cũng là lần đầu tiên Phương phải vay tiền bạn bè. "Nếu bị xe đụng trên đường, tôi được giải thoát và bố mẹ sẽ được đền bù", ý nghĩ đó từng hiện lên trong đầu cô khi công việc quá khó khăn, bị mỗi lần nghĩ đến cảnh hai người già ngồi đợi con về, Phương cố gạt đi. "Là con một nên giờ tôi không dám nghèo, không dám mệt mỏi, không dám lấy chồng xa, vì bố mẹ chỉ có mình tôi", cô gái bị áp lực tài chính, bố mẹ còn khỏe mạnh, nhưng Vũ Thùy An, 27 tuổi, Hải Phòng có một tuổi thơ cô đơn. Bà nội An qua đời khi bố cô mới 12. Ông từng vượt biên sang Hồng Kông làm ăn kiếm tiền nuôi các em nên ông hiểu một đứa trẻ thiếu thốn vật chất sẽ thiệt thòi thế nào."Bố mẹ muốn toàn tâm lo cho con, để hạnh phúc của con trọn vẹn hơn", ông giải thích khi con thắc mắc tại sao không có em. Hai người cũng lao vào làm việc để có cuộc sống sung túc hơn. Đây là bức ảnh mỗi lần nhìn là một lần An khóc. Lúc này vợ chồng cô đang cúi chào bố mẹ để về nhà trai. Lúc ngẩng đầu lên, An thấy mẹ khóc. Cô muốn ngoái lại nhìn nhưng mọi người cản vì kiêng không được quay đầu nhìn lại. Từ khoảnh khắc đó, cô không còn thấy vui vẻ. Ảnh Nhân vật cung cấp. Hồi bé, Thùy An luôn "nổi" nhất lớp bởi được mặc những bộ đồ công chúa đẹp mắt, ăn những thức ngon. Cô bé An khi đó biết tên mọi loại sữa tăng chiều cao tốt nhất, vì đều uống qua. Mùa đông, cô là đứa trẻ đầu tiên trong xã đến trường bằng đôi bốt da màu trắng đính hoa. Thùy An cũng chưa từng phải mặc đồ hay dùng sách cũ của người khác. Mẹ cô bé hay đưa con đến nhà sách to nhất trung tâm thành bố mẹ mải làm việc, chỉ về nhà khi trời tối. Bốn tuổi, An đã tự ôm chăn gối sang phòng khác ngủ. Dịp nghỉ hè hay cuối tuần, cô mang quần áo sang nhà chú, nhà ông bà nội ngoại chơi vài ngày liền mà chẳng nhớ An học lớp Ba, gia đình chuyển từ Hải Phòng vào nam sinh sống. Bố mẹ gửi cô cho nhà người quen. Cuối tuần, nếu họ bận không đón được, An phải ở lại. Xa ông bà, xa anh chị em họ, Thùy An càng cô độc. "Tôi không biết kết bạn, ít nói và sống khép kín. Bạn tôi chỉ đếm đủ trên một bàn tay. Họ đều chủ động bắt chuyện trước", cô mẹ đủ điều kiện kinh tế lo cho cô đi du học và ủng hộ con thi vào bất kỳ ngôi trường nào thích. Nhưng cuối cùng, An chọn học ngành xuất nhập khẩu của ĐH Hàng Hải Hải Phòng – một lĩnh vực không hợp với người hướng nội như mình. "Bé đi đâu cũng được, lớn lại chỉ muốn gần bố mẹ, muốn họ luôn trong tầm mắt mình", cô yêu, An luôn muốn tìm người ở gần nhà. Trước khi quyết định kết hôn với chàng trai cách nhà mình một km, cô ra điều kiện anh "phải là con trai trong nhà, cùng em gánh vác gia đình, lo cho bố mẹ, nếu không sẽ không có đám cưới".Theo thống kê năm 2020 của Vụ Quy mô dân số - Kế hoạch hóa gia đình, Bộ Y tế, 21 tỉnh, thành phố đang có mức sinh dưới 2 con, chiếm 39% quy mô dân số. Trong đó, 5 thành phố trực thuộc trung ương, đặc biệt TP HCM ở nhóm thấp nhất cả nước với mức sinh 1,39 sĩ Khuất Thu Hồng cho rằng, việc ngày càng nhiều người đẻ ít, đẻ thưa,... không phải là sự ích kỷ của cha mẹ mà do áp lực xã hội, áp lực kinh tế họ phải chịu. Phụ nữ hiện đại vừa phải làm việc vừa phải chăm con. Nếu không được chồng chia sẻ việc nhà, họ cũng sẽ ngại bà Hồng, để hạn chế các gia đình chỉ sinh một con, các nhà làm chính sách cần xây dựng chính sách xã hội hợp lý xây dựng cơ sở vật chất công chất lượng hơn, giá rẻ hơn, đầu tư cho trẻ em. Ngoài ra, trong các gia đình, chia sẻ việc nhà, chăm sóc con phải bình một năm bố mất, anh Hùng vẫn làm việc ở Hà Nội, loay hoay với quyết định ở phố hay về quê. Mai Phương dù bị giục vẫn chưa tìm được một người đàn ông gần nhà - lại có thể cùng lo cho cha An đã có con gái hơn hai tuổi và đang mang bầu. Cô dự tính nếu đủ sức khỏe và tài chính, sẽ sinh ba đứa con "để chúng không phải sống một mình trong hoang mang như mẹ". Bà mẹ trẻ cũng chọn công việc gần nhà, để có nhiều thời gian cho con thay vì nơi có lương gấp đôi, nhưng áp lực một số nhân vật trong bài đã thay Nga - Hải Hiền
mẹ con một nhà