Tố Hữu bỏ chữ "sản", trở thành: "Dân tộc ta, nhân dân ta, non sông đất nước ta đã sinh ra Hồ Chủ tịch, người anh hùng vĩ đại, và chính người đã làm rạng rỡ dân tộc ta, nhân dân ta và non sông đất nước ta". Sau 2 tháng đầu tiên thi đấu chệch choạc, không có được sự gắn kết, đội hình đắt giá của Newcastle United dần tìm được tiếng nói chung. Bằng chứng là Chích choè thắng tới 2 và chỉ để chia điểm 1 lần trên sân của MU ở 3 trận đấu Ngoại hạng Anh trong tháng 10. Nếu cuộc đời cấp cho con một trái chanh, con không cần oán thán, tại sao không tìm cách biến nó trở thành một ly nước chanh mát lạnh đi. còn con người khác sao mà lớn nhanh thế. Chúng ta không hiểu được tình yêu thương của cha mẹ cho tới khi chính chúng ta trở thành cha Nhận định, soi kèo Newcastle vs Everton 1h30 ngày 20/10 (Ngoại hạng Anh 2022/23) Thứ Tư 19/10/2022 10:23 (GMT+7) Chuyên gia nhận định bóng đá, phân tích tỷ lệ, dự đoán kết quả, thông tin soi kèo châu Á, góc thống kê chi tiết về trận đấu Newcastle vs Everton thuộc vòng 12 Premier League Đọc đoạn trích sau và trả lời các câu hỏi: (1) Có thể lâu nay chúng ta vẫn nghĩ về từ "hạnh phúc", như một từ sáo rỗng, bởi không thể xác định được một cách cụ thể nó bao hàm điều gì. Là thành đạt, giàu có? Là được tôn vinh? Là được hưởng thụ bất kì điều gì ta muốn? Là chia sẻ và được Những stt hay về cuộc sống 2022, stt hay về tình yêu này đã giúp cho rất nhiều người hiểu được ý nghĩa cuộc sống, giác ngộ chân lý cuộc đời, có thêm nhiều nghị lực sống và sống an lạc, hạnh phúc, sống có ý nghĩa hơn DcwH. Nghị luận “Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó. Sao ta không tròn ngay tự trong tâm” Mở bài Cuộc sống vốn dĩ rất công bằng nhưng nó chẳng bao giờ bằng phẳng. Muốn đạt tới thành công và hạnh phúc, con người phải đạp bằng gian lao, tự hoàn thiện mình, học cách chấp nhận sự thật. Bàn về điều đó, có nhà thơ cho rằng “Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó. Sao ta không tròn ngay tự trong tâm”. Hai câu thơ là lời nhắc nhở về thái độ của con người trước cuộc sống này. Thân bài 1. Giải thích ý kiến “Cuộc đời méo mó” cuộc đời không bằng phẳng, không bình yên, chứa đựng nhiều ngang trái, trớ trêu, oái oăm, thậm chí là xấu xa, tồi tệ. Vì bản chất cuộc đời là không đơn giản, không bao giờ hoàn toàn chỉ là những điều tốt đẹp. Không nên đòi hỏi sự hoàn hảo. –“Tâm” là tấm lòng, là tình cảm chân thành. “Tròn tự trong tâm” là cần có cái nhìn lạc quan, suy nghĩ đúng đắn, tích cực, cần có ý chí nghị lực để vượt qua khó khăn, nghịch cảnh, hướng đến những điều tốt đẹp chứ không phải chỉ chê bai, oán trách. ⇒ Cuộc đời thường hay méo, nên con người cần tròn ngay từ trong tâm, tránh chỉ chê bai, oán trách. Phải biết tự hoàn thiện bản thân mình, đáp ứng được những yêu cầu mà cuộc sống cần có. 2. Tại sai ta không nên “chê rằng cuộc đời méo mó” mà nên “tròn ngay tự trong tâm”.? Bản chất cuộc đời là không bao giờ bằng phẳng, tròn trơ mà thường là “méo mó”. Cuộc sống không bao giờ hoàn toàn là những điều tốt đẹp, thậm chí có vô vàn những điều “méo mó”, thử thách bản lĩnh, ý chí của con người. Những thứ méo mó ấy vốn dĩ được đặt ra để thử thách con người. Nếu vượt qua được, chiến thắng được, con người sẽ có được cái mình cần, đạt được mục đích mình mong muốn. Những thành quả do sức lao động tạo ra mới đáng trân trọng, đáng quý. Thái độ “tròn tự trong tâm” là thái độ tích cực, chủ động trước hoàn cảnh. Không ai mang đến cho chúng ta cơ hội hay thành quả cuối cùng mà chính ta phải tự đạt lấy. Quá trình tìm kiếm và chinh phục ấy thật gian nan, đôi khi thất bại. Lúc ấy, ta khổ đau, thất vọng và trách “cuộc đời méo mó”. Tròn tự trong tâm” là chấp nhận thực tại mà vươn lên. Chỉ khi làm được như thế, con người mới có cơ hội thành công và toả sáng. Nếu mãi than vãn, oán trách, chúng ta chỉ có đau buồn và thất vọng, sớm bị cuộc đời vùi lấp. Ở đời, con người thường hay chê bai, oán thán, cay cú, hậm hực khi cuộc sống không được như mong muốn. Chính cái “chê” tầm thường, cái nhìn tiêu cực ấy nhiều khi khiến cuộc đời trở nên “méo mó” hơn trước mắt chúng ta. Thái độ “tròn tự trong tâm” khẳng định tư thế chủ động trước hoàn cảnh. Đây là thái độ sống đúng, làm đúng, không gục ngã trước khó khăn, trước phi lý bất công. Thái độ này sẽ giúp ích nhiều cho cá nhân và xã hội. Thái độ “tròn tự trong tâm” sẽ giúp ích nhiều cho cá nhân và xã hội. Thái độ, suy nghĩ của bản thân sẽ chi phối hành động, từ đó quyết định công việc ta làm. Cùng một hoàn cảnh có người chỉ ngồi than khóc còn người “tròn tự trong tâm” sẽ nỗ lực để đi qua thử thách đó và hướng đến thành công. Đây là thái độ sống tích cực, đúng đắn, làm đúng, không gục ngã trước khó khăn, trước phi lý bất công. Con người hoàn toàn có thể thay đổi cuộc sống chỉ cần mỗi cá nhân chủ động, tích cực từ trong tâm. “Thiên đường” hay “địa ngục” đều do mình quyết định. Câu thơ như một lời nhắc nhở, nêu lên một phương châm sống cho mỗi người trước cuộc đời. Phê phán Trong cuộc sống, vẫn còn có nhiều người dễ dàng buông xuôi trưốchafn cảnh. Họ sống với tâm lí cầu may, than vãn, oán trách, thiếu ý chí và nghị lực vươn lên, không tích cực suy nghĩ và hành động. Bởi thế, họ thường sống trong nỗi đau thương, trở nên tầm thường, kém cỏi. Những người như thế thật đáng chê trách. 4. Bài học nhận thức và hành động. Con người hoàn toàn có thể thay đổi hoàn cảnh nhờ thái độ, suy nghĩ, hành động tích cực, chủ động. Muốn đạt đến thành công hãy dừng lại việc than vãn và bắt đầu làm việc. Đứng trước cái “méo mó” của nhân sinh, cần có cái nhìn lạc quan, hành động quyết đoán, tôi rèn nghị lực để chống chọi với hoàn cảnh, để cải tạo hoàn cảnh…để cuộc sống có ý nghĩa hơn. Hãy luôn có cái nhìn lạc quan, hành động quyết đoán, tôi rèn nghị lực để cải tạo cuộc sống của chính mình. Con người hoàn toàn có thể thay đổi đời sống chỉ cần mỗi cá nhân chủ động, tích cực từ trong tâm. Câu thơ như một lời nhắc nhở, nêu lên một phương châm sống cho mỗi người trước cuộc đời Kết bài Khi sinh ra, tất xả chúng ta đều giống nhau. Chẳng qua, hoàn cảnh và điều kiện sống khiến chúng ta khác nhau nhưng cái lớn nhất làm nên điều khác biệt ở chúng ta chính là thái độ sống. Thật sai lầm khi thất bại mà đổ hết lỗi cho hoàn cảnh. Sẽ chẳng ai cảm thông cho bạn nếu bạn chỉ biết ngồi đó than vãn, oán giận và cầu may. Suy nghĩ về cách sống vội vàng và cách sống thong thả Nghị luận Ý nghĩa thực sự ở cuộc sống là ở chỗ dám hành động Cuộc sống là một chuỗi các lựa chọn không giới hạn. Khi chúng ta quyết định làm thứ này mà không làm thứ kia, chính là chúng ta đang đưa ra một lựa chọn. Thế nên, hãy luôn cố gắng hết sức mình để có những lựa chọn đúng đắn nhất và hãy làm hết sức có thể để học hỏi từ các lựa chọn sai lầm. Dành vài ngày để suy nghĩ về một vấn đề và cuối cùng đưa ra một sự lựa chọn nhưng sự lựa chọn đó, dù đúng hay sai, cũng chưa chắc sẽ ảnh hưởng nhiều đến cuộc sống của bạn. Thế nhưng, một lựa chọn tưởng chừng dễ dàng và có thể quyết định trong tích tắc nhưng chính giây phút đó lại khiến cả cuộc đời bạn thay đổi. Đưa ra một sự lựa chọn cũng giống như đánh bạc vậy. Không phải lúc nào bạn cũng dự đoán trước được điều gì sẽ xảy ra tiếp theo và không phải lúc nào bạn cũng là người chiến thắng. Tại sao chúng ta phải lựa chọn? Chúng ta được sinh ra nghĩa là chúng ta được ban tặng một cuộc đời với vô vàn những điều tuyệt vời phía trước. Chúng ta sống với rất nhiều người, có người tốt, có người xấu. Chúng ta có sứ mệnh với vô số những việc phải làm, có những việc ta nên làm, có những việc không nên. Và trong chuyến hành trình mang tên “Cuộc đời”, ta lại đặt chân lên rất nhiều con đường con đường ngắn, dài; con đường đầy sỏi đá, con đường bằng phẳng; con đường thẳng, con đường ngoằn ngoèo; con đường hạnh phúc, con đường đầy chông gai, đau khổ; con đường đưa ta tới sự nổi tiếng, hào quang hay khiến ta bị cô lập; rồi con đường hạnh phúc, con đường tuyệt vọng… Chính vì gần như tất thảy mọi thứ trên đời đều gắn liền hai với hai mặt tốt và xấu, phù hợp và không phù hợp nên chúng ta buộc phải lựa chọn cái gì đúng với mình, cái gì không và cái gì nên thực hiện ở từng thời điểm. Cuộc sống là các lựa chọn. Một vài lựa chọn khiến ta hối tiếc, một vài lựa chọn làm ta tự hào. Một số lại ám ảnh ta mãi mãi. Thông điệp ở đây là ta là thứ mà ta chọn để trở thành – Graham Brown. Lựa chọn có thực sự đơn giản. Không hề đơn giản như bạn nghĩ. Bởi lựa chọn cũng có nhiều cấp độ và tùy từng hoàn cảnh mà lựa chọn lại dễ hay khó. Chẳng hạn Nếu như bạn đang đói thì câu hỏi “có nên ăn một chiếc pizza không?” là lựa chọn quá dễ. Thế nhưng, nếu bạn đang ăn kiêng thì câu hỏi này có thể khiến bạn do dự. Lúc này, lựa chọn đã bắt đầu khó hơn một sử dụng các loại thuốc kích thích, đồ cấm là lựa chọn cực dễ, nhưng liệu có nên nhảy việc khi công việc hiện tại đang tốt đẹp nhưng không đúng với đam mê của bạn lại là lựa chọn cực khó. Ngoài ra, lựa chọn không chỉ là “không nên” hay “nên”, “không hợp” hay “hợp”, “làm” hay “không làm” mà nó còn là “nên” hay “phải”. Có hai con đường trong cuộc đời Nên và Phải. Chúng ta đối mặt với ngã rẽ này từ lần này đến lần khác. Và mỗi lần, chúng ta đều phải đưa ra lựa chọn – The Crossroads of Should and Must Find and Follow Your Passion Elle Lunna. “Nên” là thứ mà chúng ta được mong đợi sẽ làm, là cái mà thế giới muốn nhìn thấy ở chúng ta, là cái mà dường như đã trở thành tiêu chuẩn. Khi chúng ta làm những cái “nên”, chúng ta được xã hội chấp nhận và đồng thuận. Nhưng không phải lúc nào “nên” cũng tốt với chúng ta và cũng là cái mà chúng ta nên chọn. “Phải” là những cái mà ta buộc phải làm và không còn cách nào khác để từ chối. “Phải” phản ánh chúng ta là ai, chúng ta tin vào cái gì và chúng ta làm gì khi ở một mình với sự chân thật nhất, con người thật của ta nhất. Đó là bản năng, sự thèm muốn và khát khao, những thứ, những nơi và những quan điểm mà chúng ta luôn cảm thấy rừng rực, trực giác của chúng ta sẽ mạnh lên từ một nơi nào đó sâu bên trong mỗi người. “Phải” là thứ xảy ra khi chúng ta dừng làm theo những quan điểm của người khác và bắt đầu kết nối với chính mình. Bởi vì khi chúng ta chọn “Phải”, chúng ta sẽ không còn tìm kiếm cảm hứng từ bên ngoài nữa. Thay vào đó, chúng ta lắng nghe tiếng gọi từ bên trong, từ một nơi đầy bí ẩn nhưng lại phát ra thứ ánh sáng kỳ lạ – The Crossroads of Should and Must Find and Follow Your Passion Elle Lunna. “Phải” là lý do tại sao Howard Roark trong Suối nguồn lại tạo ra những công trình kiến trúc không giống ai, bất chấp những chuyên gia trong ngành hay dư luận có nói gì đi nữa. “Phải” là lý do để Roark tồn tại. Không cần quan tâm tới bất cứ ai, không cần ai ủng hộ, anh chỉ biết rằng anh “phải” tạo ra những thứ đó. Tuy nhiên, cũng như những cái “nên”, không phải lúc nào “phải” cũng đúng và cũng giúp ta có một cuộc sống tốt đẹp. 26 tuổi, cuộc đời tôi đã đưa ra rất nhiều những lựa chọn. Nhiều lựa chọn sai lầm, nhiều cái đúng và nhiều cái tôi vẫn chưa đoán trước được kết quả. Con người tôi hôm nay chính là sản phẩm của những lựa chọn đó. Nếu có bất kỳ một lựa chọn nào được quyết định lại thì tôi hôm nay sẽ là một tôi hoàn toàn khác. Tôi không biết nó là gì, chỉ là tôi biết nó không giống với những gì mà tôi đã biết. Ngay sau khi tốt nghiệp đại học, tôi lựa chọn học lên thạc sĩ tài chính ngân hàng. Lựa chọn tôi đưa ra chỉ là dựa vào cảm tính. Tôi nghĩ rằng mình sẽ có thể trở thành một giảng viên hoặc có một cơ hội việc làm tốt hơn nếu có tấm bằng này. Đoán xem chuyện gì đã xảy ra? Giờ đây, tôi lại là một Technical Writer chuyên viết hướng dẫn sử dụng và blog cho một công ty phần mềm. Tấm bằng thạc sĩ tôi giành được CHƯA hề có tác dụng gì cả. Cho đến hiện tại, thứ tôi đã làm có thể là sai lầm nhưng ai biết được tương lai, nó sẽ là cơ hội cho tôi để có được thứ gì đó? Ai biết được. Không có gì đảm bảo là ta đã lựa chọn đúng. Và đây chính là điều quan trọng nhất mà bạn cần nhận ra về cuộc đời mình. Không phải cứ lựa chọn đúng là sẽ đưa bạn tới một cuộc sống hạnh phúc. Yêu ai đó bằng cả trái tim không đảm bảo rằng người đó sẽ ở bên cạnh bạn mãi mãi hay sẽ chẳng bao giờ hai người xảy ra tranh cãi. Nổi tiếng và thành công không có nghĩa rằng bạn sẽ không bao giờ thất bại. Nghe theo số đông không có nghĩa rằng bạn sẽ luôn đúng. Làm theo những cái nhiều người làm không có nghĩa là bạn sẽ thành công được như họ. Không phải cứ thông minh, tài năng là bạn sẽ được nhiều người tôn trọng. Thứ duy nhất bạn có thể kiểm soát đó chính là những quyết định của bạn chọn cái gì và không chọn cái gì và cách bạn phản ứng lại với những gì sẽ xảy đến. Vì cuộc đời chẳng có bất cứ sự đảm bảo nào và bạn cũng không bao giờ biết được liệu mình có chọn sai hay không cho đến khi lựa chọn nên tại sao lại không mạo hiểm? Nếu không lựa chọn nghĩa là bạn chấp nhận hiện trạng của mình, chấp nhận lùi lại và sống trong vùng an toàn của bạn. Mà ai đảm bảo rằng trong vùng an toàn, bạn không phải lựa chọn? Bạn chọn sống trong vùng an toàn cũng là một lựa chọn đấy thôi? Cuộc sống chỉ thực sự thú vị khi ta dám đối mặt với những khó khăn trong đời. Thế nên, hãy lựa chọn, hãy chấp nhận rủi ro và đón nhận những trải nghiệm mới. Bằng cách lựa chọn, ta sẽ lớn lên từng ngày. Sách cùng chủ đề mình đã đọc Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu?Quảy gánh băng đồng ra thế giớiKhởi hành Ngày đăng 20/12/2013, 2216 1 / 4 Làm Sao Đo Được Cuộc Đời Mình ? Tối hôm nọ tôi có đến trường nghe Khánh Như trình diễn hát chung với các bạn trong lớp. Khánh Như bây giờ đã lớn, vài năm nữa là đã lên đại học rồi! Tưởng chừng như mới hôm qua đây mỗi ngày vẫn còn đưa KN đến lớp mẫu giáo. Nhớ một sáng nào chở nó đến trường, ẵm vào trao cho cô giáo, lên xe đến sở mà lòng cứ lo không biết ngày đầu đi học sẽ ra sao. Rồi mỗi trưa chúng tôi thường chạy đến trường, đứng ngoài xa xa để quan sát xem KN thế nào. Thấy nó trong chiếc áo đỏ đứng bơ vơ một mình ở một góc sân, nhìn những đứa trẻ khác chạy giỡn với nhau. Giờ này mà bước lại gặp, thấy chúng tôi chắc KN sẽ mừng vui biết đến chừng nào. Nhưng đứng nhìn một hồi lâu đến giờ chúng vào lớp, chúng tôi cũng trở về lại sở thôi. Ngôi trường mẫu giáo cũ kỹ ấy ngày nào giờ đã bán cho người khác, họ mua và xây lại thành những căn nhà mới và to hơn. Bây giờ, tôi ngồi đây xem KN cùng với đám bạn bè trung học đứng trên sân khấu hát. Đêm nay là lần trình diễn cuối năm của lớp nên cũng có khá đông phụ huynh đến tham dự. Vài tháng trước, trường KN cũng có một buổi trình diễn nhạc tương tự, lần ấy lớp nó có hát một bài hợp ca khá đặc biệt. Cô giáo lên giới thiệu rằng bài hát này được sáng tác từ một câu kinh Phật giáo, "Gate Gate Paragate Parasamgate Bodhi Svaha." Cả lớp trình diễn theo một lối mới lạ vui tươi, có chen vào những nhịp vỗ tay, dậm chân, cùng tiếng hallelujah. Tôi vui khi thấy đạo Phật cũng đã bắt đầu từ từ đi vào đại chúng và giới trẻ Tây phương, bằng nhiều phương tiện khác nhau. Xong buổi trình diễn ấy, KN gặp tôi cười nói, "Con biết hôm nay Ba thích nhất bài hát nào!" Nhưng tôi không biết Khánh Như có biết tối nay tôi thích nhất bài nào không! Buổi trình diễn cuối năm được kết thúc với bài "Seasons Of Love" trong vở nhạc kịch Rent. Bài hát ấy có những lời như sau Năm trăm hai-mươi-lăm ngàn sáu trăm phút Năm trăm hai-mươi-lăm ngàn sáu trăm thời gian yêu dấu Làm sao ta đo lường được một năm ? Bằng ban ngày - bằng hoàng hôn Bằng đêm khuya - bằng những tách cà phê Bằng tiếng cười - bằng tiếng than Bằng thước tấc - bằng dặm đường Năm trăm hai-mươi-lăm ngàn sáu trăm phút Năm trăm hai-mươi-lăm ngàn sáu trăm dự định của cuộc đời Làm sao ta đo lường được một năm của đời mình ? Làm sao ta đo được một cuộc đời của anh hay chị ? 2 / 4 Bằng những sự thật mà anh đã học được Hay bằng những lần chị đã khóc Bằng những chiếc cầu anh đã đốt cháy Hay bằng cách mà chị đã qua đời Năm trăm hai-mươi-lăm ngàn sáu trăm phút Làm sao ta đo được một năm của đời mình ? Tình thương thì sao ! Hãy nhớ đến tình thương Chia sẻ tình thương, san sẻ tình thương, ban rải tình thương Hãy đo lường cuộc đời mình bằng những tình thương . " Hãy đo lường cuộc đời mình bằng những tình thương" Tôi nghĩ, những người có tình thương lớn có thể là những người đôi khi rất ngây thơ khi phải tiếp xử với những bon chen của cuộc đời. Nhưng cuộc đời của họ sẽ mang lại niềm tin cho người khác, và giúp cho cuộc sống chung quanh tươi đẹp hơn, bầu trời xanh hơn, dòng nước trong hơn, và con người xích lại gần hơn. Họ không đo lường cuộc đời mình bằng những thăng trầm, mất còn, hơn thua trong cuộc sống, mà bằng những hạnh phúc họ san sẻ. Một tình thương rộng mở phải có một cái nhìn rất lớn, và một hiểu biết thật sâu. Bài hát này tôi đã có dịp nghe đâu đó lâu rồi một lần, đơn sơ nhưng có nhữ ng lời thật đẹp. Dường như thời gian và cuộc đời khiến mỗi lần tình cờ nghe lại, mình lại thấy sâu sắc hơn. Hình như càng thêm tuổi, mình lại càng thấy nó hay hơn. Mà thật vậy, nếu không đo lường cuộc đời mình bằng tình thương thì ta còn biết là gì nữa… Một Tình Thương Không Chút Gợn Sáng nay, chúng tôi ghé sang thăm Thầy Viện Trưởng trong dịp Thầy ghé qua vùng này mấy ngày. Tôi nghe kể sức khoẻ Thầy không được như xưa, nhưng nhìn Thầy thấy vẫn vui tươi và lúc nào cũng vẫn nở một nụ cười. Nhớ mới ngày nào, vậy mà Thầy đã dìu dắt và hướng dẫn chúng tôi cũng hơn mười lăm năm rồi. Hôm trước gặp Thầy, chị Diệu Phú kể thầy bảo "Xem hình ngày xưa thấy chúng con ai cũng còn trẻ, bây giờ nhìn thấy già hết rồi đó!" Thầy cười. Già hơn x ưa và hy vọng chúng tôi cũng có chút khôn khéo hơn 3 / 4 xưa. Nhớ những lần đầu tổ chức khóa tu ở Claymont Court, Thầy sang đây hướng dẫn và tự mình làm hết, lo hết. Từ chuyện chuông mõ, mọi sinh hoạt nhỏ lớn, cho đến chuyện ăn uống. Những ngày ấy chúng tôi không biết lo gì cho ai, có những hôm không dùng được đồ ăn của Trung Tâm, thầy đến hỏi chúng tôi xin vài bao mì gói. Sau lần đó, chúng tôi có "chánh niệm" hơn và đề cử chị Diệu Ngọc đứng ra lo cho Thầy chu đáo hơn. Thuở ấy chúng tôi như một đàn chim nhỏ chưa biết làm gì, chỉ chập chững tập đứng bằng đôi cánh non nớt. Mười lăm năm qua, tuy Thầy ở thật xa nhưng lúc nào cũng giang chiếc tay áo rộng che chở chúng tôi ở bên này những khi trời trở mưa gió. Thầy ít khi giảng dạy những gì xa rời thực tế, lối hành xử của Thầy biểu hiện một tâm từ rộng lớn. Và cả một sự bao dung. Pháp tự của Thầy có nghĩa là một tâm từ thật trong, một tình thương không chút gợn. Thầy không nói nhưng chúng tôi đã học được rất nhiều. Chúng tôi vẫn thích những giờ phút ngồi quây quần chung quanh Thầy, những tiếng cười đầy thương yêu, nuôi dưỡng con đường tu học vẫn còn dài nhiều năm tháng. Như trong buổi sáng hôm nay. Tôi nhớ có một vị giáo thọ người Hoa kỳ chia sẻ khi bà ta đi hướng dẫn những khóa tu ở Tây phương, bà có thói quen trình bày về phần giới luật ở mỗi cuối khóa tu. Vì khi người ta bắt đầu trở về và tiếp tục cuộc sống thường ngày của mình, giới luật là quan trọng. Và thường thường thì bà trình bày Năm Giới thành lại như là một giới - nguyện nuôi dưỡng tuệ giác và biểu hiện nó ra thành lòng bao dung và tâm từ. Bà nói, sống với tâm từ là một biểu hiện của một tuệ giác sâu sắc. Trong quyển Ánh Đạo Vàng cụ Võ Đình Cường có kể một câu chuyện về đức Phật. "Có lần trên đường tầm đạo sau khi theo đuổi con đường tu khổ hạnh, một ngày nọ Phật kiệt sức, ngài được một cô thiếu nữ, Tu-xà-đa, đến dâng cho một bát cháo sữa. Sau khi dùng xong bát cháo sữa ấy, Phật lấy lại sức khoẻ, ngài hỏi cô Tu-xà-đa - Hôm nay ta nhờ bát cháo sữ a của người mà được mạnh khoẻ như xưa, công ơn ấy ta biết lấy gì đền đáp lại cho người? Cô Tu-Xà-đa đáp - Thưa ngài! Lòng con là một đoá hoa lan nhỏ bé, chỉ vài giọt sương mai là đủ để tươi thắm rồi. Con không có một mong ước tham cầu nào hết. Con sống không đòi hỏi cũng không từ chối thản nhiên nhận lấy mọi việc không may xảy đến cho con, không oán trách cũng không trốn tránh. Nhưng bao giờ con cũng tin chắc rằng những điều xảy đến ngày mai sẽ tốt đẹp hơn ngày hôm nay, vì như con đã thấy, những việc ác sẽ gây hoạ, và những việc thiện sẽ gây phúc. Một hạt giống tốt sẽ mang lại một chuỗi hạt lúa vàng. Luật sống của con chỉ tóm tắt trong hai điều này mà thôi bớt dục vọng và thêm tình thương. 4 / 4 ức Phật mỉm cười bảo - Những gì người nói rất đích đáng. Sự hiểu biết của người không cần kinh sách. Người đi trúng đường không cần ai chỉ bảo, như con bồ câu bay trúng hướng một cách tự nhiên. Nhưng trong nhân loại, đếm được mấy người hiểu và sống như thế? Và biết bao người cần phải có kẻ chỉ dẫn! Chính vì thế mà ta đi tìm đạo. Thôi người hãy về đi. Ta chúc người làm tròn phận sự của người. Còn ta, ta sẽ làm tròn phận sự của kẻ đi tìm phương giải thoát cho nhân loại." Tôi thấy lời chia sẻ của cô Tu-xà-la rất là sâu sắc. "Luật sống của con chỉ tóm tắt trong hai điều này bớt dục vọng và thêm tình thương." Mà tôi nghĩ rằng thật ra hai điều ấy chỉ là một mà thôi, hễ bớt dục vọng thì ta sẽ có thêm tình thương, và ngược lại nếu ta có thêm tình thương thì ta cũng sẽ bớt đi dục vọng. Tình thương đâu có khác gì với tuệ giác phải không bạn? Measure your life in love Trời mùa này đang bước sang hè. Ở sở tôi làm có một hồ nước mà vào mùa này, những ngày yên gió, trời, lá và nước làm thành một bức tranh thật tĩnh lặng. Mặt hồ phẳng im in hình bầu trời xanh cùng mây và lá. Trưa nào tôi cũng ra nơi đây ngồi trên chiếc băng gỗ hoặc đi thiền hành. Những ngày mát tôi đi thiền hành quanh hồ, bước lên những chiếc lá thu năm ngoái trên con đường nhỏ và nhớ đến bài hát ấy. "Five hundred twenty-five thousand six hundred minutes. Five hundred twenty-five thousand journeys to plan. How do you measure the life of a woman or a man ? . How about love ? Measure your life in love . Remember a year in the life of friends." Hơn hai ngàn năm trăm năm trước có một người thật sự tin rằng tình thương là năng lượng của sự sống và hạnh phúc. Ngàn năm sau, có những xuân, hạ, thu, đông . rồi lại xuân. Vòng xoay vẫn tiếp tục. Cuối mùa xuân trời thường có những cơn mưa bất chợt, tôi thấy tình thương là mỗi hạt nuớc mưa, rơi xuống làm tươi mát cỏ lá và làm đẹp thêm cuộc đời này. Trong một ngày mưa, chúng ta thường có dịp ngồi yên lại nhìn những hạt mưa bay bay bên khung cửa sổ cuộc đời và nghĩ lại quảng đường mình đã đi qua. Và làm sao ta đo lường được cuộc đời của mình bạn nhỉ? Chỉ có thể bằng những tình thương, phải không bạn? Nguyễn Duy Nhiên . của cuộc đời Làm sao ta đo lường được một năm của đời mình ? Làm sao ta đo được một cuộc đời của anh hay chị ? 2 / 4 Bằng những sự thật mà anh đã học được. mưa bay bay bên khung cửa sổ cuộc đời và nghĩ lại quảng đường mình đã đi qua. Và làm sao ta đo lường được cuộc đời của mình bạn nhỉ? Chỉ có thể bằng những - Xem thêm -Xem thêm Tài liệu Làm Sao Đo Được Cuộc Đời Mình doc, Tài liệu Làm Sao Đo Được Cuộc Đời Mình doc,

mà cuộc đời làm sao ta đoán được