Hồi chưa cưới vợ tôi là một thằng phá phách ngút trời. Bố mẹ có mỗi mình tôi, cưng chiều như ông vua con nên tính tình có chút ngang ngạnh. Chuyện yêu đương với tôi thì trước sau cũng chỉ là chuyện vui đùa, chưa một lần thấy ai đủ thiết tha để mà nghiêm túc. Rồi cô ấy xuất hiện, là sinh viên mới ra trường, ở trọ sát cạnh nhà tôi.
Vợ tôi cứ ở nhà với con cả ngày, chăm con với dọn dẹp nhà cửa, cơm nước chờ tôi về là được. Đàn ông là để ra ngoài đi làm nuôi sống gia đình, đàn bà là để ở nhà thu vén. Vợ tôi ở nhà phụ thuộc chồng nên cũng "ngoan" hơn, chồng bảo sao nghe vậy răm rắp.
các app dùng làm film: gacha club kinemaster Thể loại: Bách hợp nội dung xoay quanh về câu chuyện tình của tiểu thư juna và và sát thủ najun đây đều là ý …. phim bách hợp hay. phim bách hợp hàn quốc. phim bách hợp 2021. phim bách hợp thái. phim bách hợp trung. phim bách hợp lãng mạn
Tôi là phó giám đốc kinh doanh của 1 công ty lớn, nên thường hay phải đi công tác xa nhà. Vợ tôi rất đẹp, nàng có cao 1m68 số đo 3 vòng chuẩn như người mẫu, nàng có cặp chân dài, chân mày rậm, làn da trắng mịn, dáng người hình chữ S tuy đã có 1 con nhưng nó không hề làm ảnh hưởng gì đến nhan sắc của nàng
Không cứng ngắc sao được khi mà cô em vợ tôi mặc cái áo thun sát nách rộng cổ. Bên trong lại chẳng có " áo giáp" làm hai cái núm tròn tròn in hằn lên lớp vải thun. Lâu lâu khom xuống là để lộ cả một toà thiên nhiên trắng phau. Giá lúc đó mà con gái tôi không có nhà
Điều thú vị là sau khi có trận thắng đầu tiên trong sự nghiệp, Paul Iannuzzi đã tuyên bố "nghỉ đấu" vì vợ không cho phép. Trả lời phỏng vấn Boxing Scene , Paul Iannuzzi cho biết: "Không, tôi đã nói với vợ rằng đây sẽ là trận đấu chuyên nghiệp đầu tiên và duy nhất của
qj1DW2. Càng về đêm, buổi tiệc cưới càng diễn ra sôi động. Lúc này Lâm Nhĩ Tích đã thay ra bộ váy dạ hội đỏ ôm sát người, cùng Vũ Hạo đi mời rượu. "Tiểu Tích Tích, mệt không?" \- Cứ chốc chốc, anh lại cúi đầu hỏi nhỏ. "Em không mệt, nhưng anh hỏi không thấy mệt sao?" "Vì sức khỏe của Tiểu Tích Tích, đương nhiên là không mệt" Lâm Nhĩ Tích ngại ngùng đánh nhẹ vào ngực anh "Lúc nào cũng sến súa như vậy!" Vũ Hạo chưa kịp trả lời, phía sau đã nghe có người gọi "Vũ Hạo!" Cả anh và cô cùng quay đầu lại, thấy bà nội đang gấp rút bước tới. Cô nhanh chóng lại đỡ bà, anh thì tròn mắt "Có chuyện gì ạ?" Bà nội cau mày, thì thầm vào tai "Trên phòng dành cho khách..." "Cái gì?" \- Vũ Hạo bất ngờ đến không tin nào tai mình, còn hỏi lại lần nữa "Thật ạ?" "Thật" Anh quay sang nhìn Lâm Nhĩ Tích, thấy thần sắc của cô cũng không tốt hơn mình là bao. Bây giờ cần phải lên đó giải quyết, nhưng cả hai không thể cùng rời khỏi bữa tiệc. "Tiểu Tích Tích, vậy..." "Anh lên đó trước đi, em sẽ ở đây tiếp tục tiếp khách" "Nhưng..." \- Vũ Hạo ngập ngừng không muốn rời đi. So với chuyện "long trời lỡ đất" trên kia, anh xem Lâm Nhĩ Tích quan trọng hơn cả. Cô cau nhẹ mày đẩy đẩy anh "Quyến luyến cái gì? Mau đi!" "Được. Nhưng em nhớ đừng đi đâu xa quá" \- Vũ Hạo vừa đi vừa quay đầu dặn dò. "Anh điên à? Đây là khuôn viên nhà họ Vũ" \-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\- Vũ Hạo vừa rời đi không bao lâu, Lâm Nhĩ Tích đã nhận được ám hiệu gặp riêng. Cô biết tỏng đó là ai, cũng tự biết lượng sức mình mà đi gặp người đó. "Anh sát thủ, tôi tới rồi" \- Lâm Nhĩ Tích kiều diễm bước tới, trên tay cầm sẵn hai ly rượu vang đỏ, chìa một ly ra trước mặt Mạn Tường. Mạn Tường vui vẻ nhận lấy, còn nở nụ cười hút hồn "Cảm ơn cô" "Không cần khách sáo. Anh gặp tôi có chuyện gì nhỉ?" Mạn Tường uống một ngụm rượu lớn, trầm ngâm một hồi rồi mới nói "Chỉ là...chúc mừng cho hôn lễ của cô thôi" Lâm Nhĩ Tích mỉm cười rạng rỡ, mắt long lanh "Cảm ơn anh" "Chỉ vì tôi chúc mừng tiệc cưới?" "Không. Cảm ơn anh vì tất cả" \- Lâm Nhĩ Tích khẽ lắc đầu, từng lời đều xuất phát từ tận đáy lòng. Mạn Tường lại uống thêm một ngụm, trong đêm tối không thể thấy rõ dưới đáy mắt anh có gì ươn ướt "Tôi có gì mà cảm ơn chứ?" Lâm Nhĩ Tích nhẹ nhàng đặt ly rượu của mình xuống, chủ động cầm lấy bàn tay to lớn và thô ráp của Mạn Tường. "Với khả năng của một sát thủ, tôi thừa biết anh đã giúp tôi rất nhiều. Tấm chân tình của anh tôi cũng hiểu, chỉ là chúng ta...hợp với việc làm bạn hơn" Mạn Tường nhìn cô một hồi lâu, chủ động thu tay về, không dám nhìn thẳng vào mắt cô "Chúng ta thì có điểm gì giống nhau? Hợp nhau kiểu gì đây?" "Chân của anh..." Mạn Tường nhếch mép "Chân của tôi? Phải, bây giờ như một phế vật, không thể di chuyển nhanh, trở trời còn đau nhức..." Lâm Nhĩ Tích không những không kì thị, còn cười trìu mến "Không. Ý tôi là chân của anh rất giống chân của tôi" Mạn Tường dừng uống rượu, tròn mắt nhìn cô như không tin vào tai mình. Người kiêu ngạo như Lâm Nhĩ Tích sẽ chịu khuất phục trước một đôi chân chỉ trên mức tàn phế ư? "Sau vụ tai nạn xe, chân của tôi cũng không thể hồi phục 100% nữa. Nói cách khác, tôi cũng không thể tiếp tục làm một siêu sát thủ. Vậy chúng ta đã đủ hợp nhau chưa?" "..." Mạn Tường im lặng rất lâu, uống hết rượu trong ly rồi lại rót thêm nhiều ly nữa. Không biết anh suy nghĩ thấu đáo ra sao, lại dám đối mặt trực diện với Lâm Nhĩ Tích "Cô sát thủ, đừng nhớ rằng tôi từng có tình ý với cô. Chỉ nhớ rằng chúng ta là bạn rất tốt" "Được" "Vậy tôi...ôm cô một cái được không?" "Được" "..." Hơn hai năm yêu một người, luôn âm thầm dõi theo người đó, lo cho người đó đến từng miếng ăn giấc ngủ. Hai năm, không phải là ít. Cuối cùng chỉ đổi lại được một cái ôm chân thành của người ta. Nhưng không sao, với anh vậy là đủ... \[ Cô sát thủ, tôi vẫn chưa kịp nói yêu cô Nhưng e là... Không còn cơ hội nữa \] \-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\- Trở lại phòng dành cho khách \- nơi bà nội kêu réo Vũ Hạo lên cho bằng được. Anh gấp rút mở cửa ra, quả đúng như lời bà nói. Trên giường ga trắng bị nhăn nhúm đi nhiều, lại có hai người thân trần như nhộng đang ôm lấy chăn, mặt đỏ lét như kẻ say rượu. Vũ Hạo cau mày, không khỏi bất ngờ "Kiều Mạnh, Kiều Thiên Tinh, hai người làm gì vậy?" "Là Kiều Thiên Tinh! Cô ta tửu lượng kém lại thích uống nhiều, còn lầm tôi với cô gái tóc tomboy nào đó" \- Kiều Mạnh bù lu bù loa kể lể. Kiều Thiên Tinh cau mày quát to "Im miệng đi thằng nhóc! Chị đây luôn là người sòng phẳng, ăn bánh trả tiền" "Không! Tôi muốn cô phải chịu trách nhiệm!"
Bộ phim này Băng Tâm vừa viết kịch bản, vừa là nhà sản xuất và kiêm luôn vai nữ chính trong phim. Phần 1 mới vừa quay xong, đang trong giai đoạn hậu kỳ để qua lễ 30/4 sẽ cho ra mắt khán giả. Vợ tôi là sát thủ là phim hành động và tâm lý xã hội dài 90 phút. Nội dung phim xoay quanh câu chuyện một cô gái con nhà võ từ quê lên thành phố và bị bọn xấu hãm hại. Rất may cô được một công an chìm ra tay nghĩa hiệp và cứu thoát, từ đó 2 người nảy sinh tình cảm và yêu nhau. Vốn có võ nghệ và một tình yêu chân thành, nên khi biết tin người yêu bị bọn xã hội đen uy hiếp, cô gái đã không màng nguy hiểm, vào tận hang ổ của bọn chúng để cứu người yêu... Một số cảnh quay trong phim Vợ tôi là sát thủ "Quay phim này gian nan lắm - Băng Tâm cho biết - Bối cảnh quay phần lớn ở Củ Chi và Bình Dương. Đa số quay ngoài trời nắng nên quay xong phim da dẻ cũng đen xạm luôn. Để có được những pha đánh đấm ra hồn, Băng Tâm đã phải tập luyện võ thuật với các anh em trong đoàn, nhiều hôm tập té bầm tay chân. Rồi khi quay những cảnh đánh nhau hay rượt đuổi cũng bị trượt chân té ngã làm đá đâm chảy máu chân đau điếng. Cực thì cực thiệt, nhưng anh em đều rất nhiệt tình, vui vẻ và hòa đồng nên những tai nạn nho nhỏ như thế cũng chẳng là gì so với sự cực nhọc của anh em đoàn phim". Êkip đoàn phim Nữ diễn viên kiêm nhà biên kịch và sản xuất Băng Tâm cho biết thêm, Vợ tôi là sát thủ mới quay xong phần 1, chuẩn bị quay tiếp phần 2. Nhưng trước mắt lo cho xong phần dựng hậu kỳ để kịp ra mắt khán giả đúng như kế hoạch đề ra. "Từ trước đến nay Băng Tâm đã viết được 5 kịch bản phim nhưng mới thực hiện được 3 kịch bản Tình thức, Dù khổ tôi vẫn yêu và Vợ tôi là sát thủ. Đây là bộ phim Băng Tâm rất tâm huyết và đầu tư nhiều nhất. Tất cả kinh phí thực hiện bộ phim này do một người bạn của Băng Tâm là Ánh Nguyễn ở nước ngoài tài trợ. Do đọc kịch bản thấy hay và tìm hiều cách thức làm phim nên đầu tư kinh phí cho Băng Tâm làm", Băng Tâm chi sẻ. 2 diễn viên chính Tuấn Phương và Băng Tâm Đảm nhiệm vai nam chính trong bộ phim này là diễn viên Tuấn Phương, một gương mặt khá quen thuộc trong các phim truyền hình. Trong đó bộ phim thành công nhất của Tuấn Phương chính là phim Con đường giác ngộ. Ngoài ra tham gia phim Vợ tôi là sát thủ còn có các diễn viên Thúy Vy, Ngọc Diễm, Nam Thanh, Tú tóc dài, Tuấn mặt quỷ, nhóm Minh Đen, Tân Thành Đông, Nghi Khai... Chỉ đạo võ thuật Thành Nhân. MC - ca sĩ - diễn viên Băng Tâm "Ngoài đóng chung bộ phim này với Tuấn Phương, cho cả phần 2 nữa, sắp tới Băng Tâm sẽ quay MV ca khúc Còn một người phía trước với Tuấn Phương và với chính tác giả bài hát này là nhạc sĩ Bảo Hưng. Khi nào có MV Băng Tâm sẽ giới thiệu cho mọi người cùng xem. Còn bây giờ Băng Tâm và anh em đoàn phim Vợ tôi là sát thủ rất mong được mọi người sẽ ủng hộ và đón nhận bộ phim Vợ tôi là sát thủ nhé". Người đẹp Băng Tâm quê ở Bến Tre. Do đam mê nghệ thuật và ca hát nên đã tham gia lớp "Ước mơ trong tầm tay" tại NVH Thanh niên, sau đó có học MC với thầy Thanh Bạch. Hiện nay Băng Tâm vừa làm MC, vừa làm ca sĩ và đang lấn sân sang làm diễn viên ở cả sân khấu kịch và phim ảnh. Mong ước của Băng Tâm là sẽ thực hiện được hết những bộ phim mà do chính cô viết kịch bản. Bởi vì đó cũng chính là những góp nhặt, những trãi nghiệm mà cô đã từng trãi qua hay lượm lặt được từ trong cuộc sống.
Sau khi ăn sáng, ai nấy đều bắt tay vào việc. Vũ Ngưng và Vũ Hưng mỗi người một chiếc xe đến công ty, Vũ Hạo và Lâm Nhĩ Tích cũng đi chung một chiếc. Sau khi lên xe và ngồi ở hàng ghế phụ, Lâm Nhĩ Tích cứ nhìn chằm chằm vào người đàn ông bên cạnh. Vũ Hạo vừa cầm vô lăng, vừa liếc liếc sang "Có gì bức xúc?" "Tôi không nghĩ anh bị hoang tưởng hay thần kinh" \- Lâm Nhĩ Tích thẳng thắn nói ra quan điểm của mình. Đúng thật, không ai bị bệnh mà lại đủ tỉnh táo như vậy. Một là cả nhà họ Vũ bị mù, hai là... Vũ Hạo cong môi gian tà "Đôi mắt hồ ly này thật biết cách nhìn người. Em biết diễn kịch, thì tôi cũng biết" Lâm Nhĩ Tích cau mày "Anh diễn kịch từ khi mẹ mất? Diễn hơn 20 năm?" Đối phương đột nhiên hơi trầm mặc, giọng nói cũng ảm đạm đi hẳn "Không. Trước đó tôi thật sự đã bị bệnh hoang tưởng. Năm 18 tuổi đi du học ở Hà Lan, tôi đã tìm được bác sĩ điều trị. Sau 3 năm, bệnh hoang tưởng đã dứt, nhưng tôi không muốn cho ai biết chuyện này" "Việc che giấu như vậy có ích gì?" \- Lâm Nhĩ Tích hơi tò mò. "Tiểu Tích Tích, ngoài cách nói giảm năng lực của bản thân, còn có cách giấu đi chính thực lực của mình. Mục đích chung chính là để cho kẻ thù trở tay không kịp" Một nụ cười quyến rũ nở trên môi cô "Mưu cao thật" Sau đó cô chợt nhớ ra điều gì "Còn nữa, anh giấu thực lực trước tất cả mọi người, kể cả gia đình. Tại sao lại kể với tôi?" Vũ Hạo cong môi, lời nói có hàm ý "Vì chúng ta cùng hội cùng thuyền". \[ Không, thực chất tôi đã đặt em trên cả gia đình thối nát đó \] \-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\- Chiếc xe đen đắt đỏ dừng lại trước cổng Lâm Bang. Lâm Nhĩ Tích quay sang Vũ Hạo "Sao lại là ở đây?" Anh cười nham hiểm "Đi thăm nhạc phụ, không được sao?" Cô không thèm trả lời, chỉ quay sang lườm anh mấy cái. Không cần biết anh đến Lâm Bang làm gì, trước mắt chỉ cần biết cô được về nhà rồi. Bước vào bên trong, Vũ Hạo bị Lâm Nhĩ Tích bắt đi sát với mình để phòng chạm phải cơ quan chống đột nhập. "Em cũng lo cho tôi quá nhỉ?" "Không, sợ trầy cơ quan" "..." \-\-\-\-\-\-\-\-\-\- Hai người đến trước phòng thống lĩnh, Lâm Nhĩ Tích liền bỏ lại người phía sau mà nhanh chóng đi vào trong. Cô nở nụ cười rạng rỡ "Ba!" Lâm Long Đỉnh bỏ ngay tách trà nóng xuống bàn, dù toàn thân toát ra khí thế ngất trời nhưng vẫn cười rất dịu dàng. Sự dịu dàng đó chỉ dành cho mỗi con gái rượu. "Ngồi xuống đi. Hôm nay con dắt ai đến đây?" Lâm Nhĩ Tích ngừng cười "Là anh ta tự..." Ngay lúc đó Vũ Hạo bước vào, lập tức cắt ngang lời cô "Là cô ấy nói nhớ nhà, suốt đêm cứ nài nỉ con không ngớt. Phận làm chồng, không thể không nuông chiều vợ" Cô quay sang liếc Vũ Hạo như muốn xé đôi anh ra. Bà đây mà phải đi năn nỉ mày á? Lâm Long Đỉnh gật gật, ra hiệu cho Vũ Hạo ngồi xuống. Đương nhiên, anh chọn ngay chiếc ghế gần Lâm Nhĩ Tích nhất. "Hôm nay cậu đến đây nhằm mục đích gì?" \- Lâm Long Đỉnh nhìn sơ người đàn ông trước mặt, dừng như đôi mắt của ông có thể nhìn thấu lòng người. Vũ Hạo ban đầu cười cười, bây giờ lại tỏ ra vô cùng nghiêm nghị, cả Lâm Long Đỉnh cũng không kém. Lâm Nhĩ Tích ngồi giữa, có thể cảm nhận được "hàn khí". "Không giấu gì ba vợ, hôm nay con đến đây để làm giao dịch" "Nói" "Mảnh ghép bản đồ kho báu cuối cùng, đổi lấy quyền hành tập đoàn VEQ" Lâm Long Đỉnh lạnh lùng "Ý cậu là sẽ tự giao mảnh ghép bản đồ cho chúng tôi khi cậu nắm tất cả tài sản của nhà họ Vũ?" "Phải" Đột nhiên ông cười phá lên thật thoải mái, còn vỗ đùi mấy cái "Nam nhi có chí lớn, thật đáng khâm phục. Được, ta đồng ý" Vũ Hạo cười nhạc "Ba vợ, con còn một cuộc giao dịch nữa" Lâm Long Đỉnh ngừng cười "Nói" "Nửa gia sản Vũ Gia, đổi lấy con gái cưng của ba" Lâm Nhĩ Tích cắt ngang "Xin lỗi, Lâm Bang chúng tôi không bán thuộc hạ" "Được" \- Lâm Long Đỉnh chỉ nói một tiếng, tim cô liền như ngừng đập. "Ba, luật là luật, không thể thiên vị cho hắn được ạ" \- Lâm Nhĩ Tích muốn trách, nhưng không thể. Bù lại chỉ nói lời nhẹ nhàng, tuy nhiên chắc chắn Lâm Long Đỉnh thừa sức hiểu. "Luật chỉ áp dụng với thuộc hạ, còn con đâu phải thuộc hạ. Trên dưới Lâm Bang đều gọi con hai tiếng tiểu thư" Lâm Nhĩ Tích như hóa đá. Đúng rồi, ba nuôi chưa từng xem cô như thuộc hạ. Nhưng ba nỡ bán đi con gái mình ư? Vũ Hạo mừng rỡ, Lâm Long Đỉnh lại cắt ngang "Nhưng có một điều kiện" "Vâng?" "Trong vòng 1 năm, nếu Nhĩ Tích tự động muốn bán cho cậu, tôi sẽ bán, còn không thì giao dịch sẽ không hoàn thành. Chuyện này phải xem bản lĩnh của cậu rồi" Vũ Hạo cười nham hiểm "Con hiểu rồi, ba vợ". 1 năm? Anh chỉ cần chưa quá 1 tháng. \-\-\-\-\-\-\-\-\-\- Sau khi dặn dò mấy câu, Lâm Long Đỉnh liền bảo hai người đến công ty để tránh bị nghi ngờ. Bây giờ Lâm Nhĩ Tích mới biết câu nói đó của anh "Cùng hội cùng thuyền" Tuy nhiên, cả hai không hề biết được rằng sau khi mình rời đi đã có chuyện không hay xảy ra... \-\-\-\-\-\-\-\-\- "Bang chủ, uống thuốc đi" \- Dương Tử Quân ân cần chăm sóc ông. Lâm Long Đỉnh cầm chén thuốc đông y trên tay, thở dài thườn thượt "Trong ba ngày liên tiếp, tôi liên tục thổ huyết. Có lẽ thời gian đã không còn nhiều" "Đừng nói như vậy. Bang chủ, ngài tuyệt đối không sao" "Tử Quân, không ai hiểu tôi bằng chính tôi. Dù sắp ra đi, nhưng tôi cũng gần sắp xếp xong mọi thứ rồi. Thứ nhất, tôi đã nhìn thấy được người có thể để cho Nhĩ Tích dựa dẫm cả đời. Cậu ta là một chàng trai tốt. Thứ hai, chúng ta nên rút ngắn thời gian làm hôn lễ cho Kỳ Tích và Hoa Điền\*, tôi muốn nhìn thấy chúng hạnh phúc bên nhau. Thứ ba, sau khi kết hôn phải sớm để Kỳ Tích lên chức bang chủ. Như vậy tôi mới có thể yên tâm nhắm mắt..." \*Dương Hoa Điền, con gái của Dương Tử Quân. Cô xinh đẹp, dịu dàng, là một trong những dược thương giỏi nhất Lâm Bang. Dương Tử Quân xót xa "Được, ngày mai tôi lập tức gọi Hoa Điền qua đây. Con bé vừa lo chuyện hôn sự, lại có thể thay tôi chăm sóc ngài. Ngày mai tôi phải về Hong Kong, rắn không thể mất đầu" "Được..." \-\-\-\-\-\-\-\-\-\- Ngoài cửa, có người đứng như trời trồng, nghe lõm hết từng chuyện trong phòng. Nắm tay người đó cung chặt lại, nghiến răng nghiến lợi. \[ Tại sao ba không lo cho hôn sự của con và Tuyết Sương, lại lo cho Kỳ Tích và Hoa Điền? Tại sao con không phải là bang chủ tiếp theo, mà là Kỳ Tích? Nếu ba đã tuyệt tình như vậy, thì đừng trách con tàn ác! \]
Add bookmark Ảnh bìa Tác giả Kim Ngọc 金恩高 Thể loại Ngôn tìnhSủng Tình trạng Hoàn thành Số chương 108 Nguồn MangaToon Lượt đọc 8,141 Cập nhật 11/09/2021 Giới thiệu Lâm Nhĩ Tích cũng là người, cô cũng có cảm xúc, chịu đựng hơn mười năm vô tình là đủ rồi. Cô là siêu sát thủ của Lâm Bang, còn không thể dứt bỏ một vết sẹo, một người chẳng coi mình ra gì sao. Được! Cô vẫn sẽ làm một nữ sát thủ chiêu bài của mình thôi, máu lạnh, gọn gàng, giết người không chớp mắt. Nhưng, hình như có một vị Vũ thiếu gia nhìn hơi không được bình thường tiếp cận cô. Cái người này cũng rất kì lạ. Cô càng không ngờ vậy mà mình và anh ta lại thành vợ chồng? Mọi chuyện tiếp theo diễn biến như thế nào? Advertisement
vợ tôi là sát thủ