Tìm bạn cùng phòng. Đối với những bạn Tân sinh viên, kinh tế phụ thuộc vào gia đình cho nên không thể ở một mình một phòng, vì tiền phòng quá cao. Cách tốt nhất là nên tìm bạn cùng phòng để chia sẻ tiền phí, có thể mới ban đầu các bạn Tân sinh viên sẽ rất ít quen ai Toàn bộ tin tức về sinh viên thuê trọ Sinh viên thuê trọ Bi hài sinh viên thuê phòng trọ giá rẻ ở Hà Nội, ngó đầu ra thấy 'dân anh chị' xăm trổ 05/10/2022. Trang tin tổng hợp giới trẻ. GP: 354/GP-TTĐT do Sở TT&TT Hà Nội cấp ngày 25/01/2017 Nhu cầu tìm thuê phòng trọ đường Nguyễn Thế Truyện, Quận Tân Phú tăng lên nhanh chóng do số lượng sinh viên, hộ gia đình trẻ lên TPHCM học tập và lập nghiệp ngày càng đông. Bên cạnh đó, khi chuyển địa điểm làm việc cũng làm bạn đau đầu tìm nơi chuyển trọ. Truyện ma hay Nguyễn Huy kể: Phòng trọ số 7 - Tác giả Diễm Quỳnh☀ Theo dõi facebook tác giả: Rùng rợn đôi bạn sinh viên thuê phải phòng trọ có ma. Câu chuyện ma: Nữ Sinh Viên Gặp Quỷ - Kể về khu trọ cũ yên bình bỗng xuất hiện những hồn ma trong tháng bảy cô hồn hiện hồn ai oán rợn người. Liệu Nhà trọ sinh viên giá tốt, tổng hợp tin cho thuê phòng trọ gần trường đại học tại TPHCM và Hà Nội, giờ giấc tự do. Phòng trọ sinh viên giá rẻ, đầy đủ nội thất mới nhất T10/2022. Giá thuê nhà trọ sinh viên cần lưu ý gì? JG1IfN. Cô là Tuyền,sinh viên năm nhất đại học Bách trúng tuyển,cô mừng lắm,báo cho ba mẹ biết,ông bà biết tin thì rơi nước mắt, một phần vui cho con mình có thể đổi đời,thoát khỏi cảnh túng thiếu của gia đình,khỏi phải dãi nắng dầm sương làm ruộng,làm rẫy,cày thuê cuốc mướn sống qua ngày,một phần lo cho không có tiền nuôi cô đi ba mẹ lo lắng,Tuyền đã nói rằng mình sẽ làm được,tự đi làm nuôi cho cuộc sống của mình,không cần ba mẹ phải bận cũng đến ngày cô lên Tỉnh nhập tay ba mẹ mà lòng Tuyền nặng trĩu,không biết sắp tới cuộc sống của mình sẽ ra sao ở nơi đất khách quê người,ở chốn phồn hoa là lần đầu tiên cô xa vòng tay gia đình,xa vòng tay ba mẹ đến nơi xa một thân một mình sao mà khỏi những lo toan,những suy nghĩ nhưng Tuyền cũng tự trấn an,động viên bản thân là phải vượt qua tất cả để giúp gia đình có cuộc sống tốt hơn trong tương ngày đi,ông Huy tức ba của Tuyền có đi vay cho cô một ít để làm tiền trang trải và học phí trong những tháng đầu,cô nghĩ cô nợ ba mẹ nhiều rồi nay lại nợ thêm nữa nên quyết tâm đổi đời của cô gái 19 tuổi càng cao đi trong dòng suy nghĩ miên man của mình,cuối cùng cô cũng đã tới xuống xe,các bác xe ôm bu lại chào khách đông nghẹt trước cửa xe làm các hành khách rất khó khăn trong việc xuống túi đồ của mình thật chặt,khó khăn lắm Tuyền mới lách xuống đi lại nơi xe trung chuyển vẫn khư khư túi đồ,cô bước lên xe và nói với chú tài xế "Chú cho cháu đến kiến trúc xá ĐH Bách Khoa ạ".Xe lăn bánh,khoảng 15p sau cô đã đến nơi nhưng khi vào hỏi thì cô lên trễ quá,phòng đã kín hết ủ rũ bước ra khỏi cổng,lòng nặng nề,không biết phải làm sao "bộp" tiếng vỗ vai khá mạnh làm Tuyền giật thót người quay mặt cô bây giờ là một cô gái trẻ cỡ tuổi Tuyền,cách ăn mặt rất cá tính,quần jeans và chiếc áo thun ba lỗ đen khoác thêm áo sơ mi sọc ca rô bên đợi Tuyền lên tiếng,cô gái tự giới thiệu "Chào cậu,tui là Huỳnh Thụy An,sinh viên năm nhất ĐH Bách Khoa,tại lên trễ quá nên hết phòng rồi,thấy cậu cũng vừa trong đó bước ra nên nghĩ cậu cũng giống tui,hay tụi mình đi kiếm nơi nào trọ đi,ở chung chia tiền ra,đỡ phần nào hay phần đó." Tuyền thấy Thụy An nhiệt tình nên cũng cười đáp lại"Ừ,tui cũng lên trễ hết phòng,giờ không biết tính sao,à quên,tự giới thiệu tui tên Hà Cát Tuyền,gọi tui Tuyền được cũng sinh viên năm nhất" Thụy An hớn hở "Thế tốt quá,tui biết có một chỗ trọ gần đây nè mà không biết giá cả như thế nào,hay mình đi xem thử nha."Đi bộ khoảng 5p vào một con hẻm gần đó đến một ngôi nhà hai tầng ,nước sơn màu xám nhạt trông còn rất mới,có lẽ là vừa mới được sơn lại không lâu,trước cổng có để một tấm biển trắng "Nhà cho thuê LH0918xxxxx" Thụy An nói "Là nơi này,để tui gọi thử"Cát Tuyền ngăn lại" Thôi An,đi kiếm nơi khác đi,nhà này lớn quá,chắc tiền thuê đắt lắm"Thụy An" Không sao,yên tâm,có người nói với An là chỗ này thuê rẻ nên An mới vào đây để An gọi."Không để Cát Tuyền lên tiếng,An đã nhấn nút gọi cho chủ nhà,"..tút..tút" đầu dây bên kia đã lên máy,đó là một người đàn ông trung niên tầm 50 tuổi,giọng khàn khàn nghe có vẻ hiền lắm-Alo,Sâm nghe,ai đấy ạ?-Vâng,có phải bác là chủ căn nhà xxx không ạ?-Đúng rồi,cháu thuê nhà à?-Vâng,không biết mỗi tháng bao nhiêu ạ?-À,giá là 1 200 000đ mỗi tháng-Cháu sinh viên bác ạ,giảm tí được không,900 000đ cháu lấy nhà ngay hôm nay-Giá thế rẻ rồi cháu-Bác ơi,thương tụi cháu với ạ,1 triệu bác nhé-...thôi được định kí hợp đồng ngay à?-Vâng,cháu đang trước ngôi nhà xxx đây ạ-Rồi bác lại ngayChưa đầy 10p ông chủ nhà đã có mặt,ông mở cửa nhà cho An và Tuyền vào tham quan trước nhà là phòng khách có để sẵn một bộ sofa nâu và một chiếc tủ TV làm bằng gỗ xoay mặt ra ra sau một tí sẽ đến gian bếp ,bên trái là nhà vệ sinh trông khá chủ nhà dẫn An và Tuyền lên lầu 2,đằng trước là ban công có để một chiếc bàn học,cạnh đó là cái võng dù và có cả một chiếc TV 21" đối diện ra phía sau có một phòng ngủ khá rộng,giữa phòng là chiếc giường sắt đôi lớn có cuối phòng có một chiếc bàn xong một vòng nhà,ông chủ bảo" Nhà còn mới và sạch lắm,các cháu chỉ cần quét sơ là có thể ở,không cần dọn dẹp nhiều đâu,tiền nước và tiền điện thoại thì các cháu xài bao nhiêu trả bấy nhiêu."Nói xong ông xuống phòng khách kí hợp đồng lấy tiền cọc xong ra xe ông chủ nhà xong,Tuyền bảo" Nhà đầy đủ và to thế mà giá thuê rẻ nhỉ." "Ừ,rẻ thật ấy,hì hì"- An cô nàng bắt tay vào dọn dẹp đến 5 giờ chiều thì mọi thứ đâu vào bảo" Tuyền ở nhà nha,mình đi đâu đấy kiếm đồ ăn về ăn" Tuyền đáp"Ra chợ mua gì đi,Tuyền nấu cho." An cười" Hôm nay ta mệt rồi,nấu nướng gì nữa,kiếm gì lấp đầy bụng càng nhanh càng tốt" Chưa để Tuyền lên tiếng thì An đã chạy ra khỏi khóa từng bước lên lầu,trong đầu đang vui vì kiếm được chỗ ở tốt,thì bỗng cô nghe có tiếng TV đang phát trên phòng học,rõ ràng là từ nãy giờ đâu có mở,cô chạy nhanh lên xem thử,mọi thứ vẫn yên lặng,chưa có gì xảy ra,TV vẫn nghĩ do mình mệt quá nên sinh ảo đi lại võng ngã lưng đung đưa một lúc thì cô thiếp đi."Rầm!" Cô choàng tỉnh,chạy thật nhanh xuống bếp xem có ngạc nhiên khi nghe có tiếng nước chảy trong nhà bước thật chậm,cô thấy lạnh,lạnh buốt,cái lạnh như mùa đông ở quê cô."Bụp" bỗng đèn trong nhà sáng cuối cầu thang là một cô gái xoay lưng lại với tuyền tócc dài nhưng mặc một chiếc đầm nâu đã cũ."An hả? Đừng đùa kiểu đó,không vui đâu" Lúc này chân cô không cử động được,toàn thân cô lạnh buốt,chỉ cầu mong mọi chuyện là tưởng tượng,cầu mong cô gái đó là Thụy An đang đùa với không,nó xoay đầu lại,đầu nó xoay 360°,cặp mắt nó đỏ ngầu nhìn cô,mặt nó bê bếch máu khô,nó không có mũi,miệng nó cười một nụ cười ghê rợn máu chảy ra từ miệng nó càng lúc càng nhiều,...Còn tiếp Em ra trường cũng gần 3 năm rồi. Nhưng ký ức hay kỷ niệm vì ở 1 góc độ nào đó, em vẫn thấy có cái hay về phòng trọ cũ, với hơn 3 năm gắn bó, vẫn khá rõ ràng. À em học BKĐN nhé. Sau khi đọc xong bác nào lục ra info có thể tận mục sở thị, chỉ lưu ý là không báng bổ, em kể ra đây cũng là chia sẻ 1 câu chuyện trong cuộc sống với các bác, 1 phần nào đó là quan niệm và lời khuyên về những thứ vô hình mình không biết. Hay còn gọi là tâm linh. Em thì viết một mạch thôi. Vì là chuyện cũ rồi. Em không són hay câu view làm gì. Chia sẻ thôi mà. Nên em viết lại theo trí nhớ và cảm xúc, mà cảm xúc về việc này thì có lẽ mãi vẫn còn nguyên. Tình hình là hồi mới ra học e vào ở ktx trường. Ở được hết năm 1 thì dọn ra ngoài để gọi là “cho biết”^^. Lang thang ở và chuyển trọ 2 lần trong năm 2. Cuối năm 2 thì em tìm gặp một phòng trọ và thuê ở. Mọi chuyện e kể là trong nhà trọ này. Nhà trọ là một ngôi nhà nguyên căn khá lớn. Với 2 phòng ngủ, 1 bếp, 1 nhà vệ sinh, 1 gác lửng và 1 phòng trên gác. Mà mỗi tháng chỉ có 600k tiền phòng sau này nâng lên 1tr. Được cái gần sát trường và là khu vực an ninh cao nhất vùng. Xung quanh lại toàn cán bộ hưu với công viên chức. Nói chung nếu tìm chỗ để học hành thì quả là gặp thiên đường. E và vài chiến hữu cùng quê quyết định thuê lớp sv trước ở vừa ra trường là đồng hương nên giới thiệu lại. 6 thằng chia ra ở. Rộng rãi thoải mái cực kỳ. Bị cái kiểu nhà luồng hơi ngột ngạt, tuy mái nhà cao rất thoáng nhưng cảm giác vẫn hơi ngột và âm u. Lúc thuê phòng cô chủ nhà dặn dò đủ thứlúc đó e nghĩ chủ trọ nào chả thế. Nào ko đc dẫn con gái vào phòng. Nhớ thắp hương mỗi tối… Và vài thứ liên quan đến kiểu như nội quy trật tự nữa. Cũng ko quan tâm lắm, dạ ừ cho qua chuyện. Ở tháng đầu vô tư không để ý gì, nhưng về sau có nhiều thứ e thắc mắc trong 6 đứa ở, có e và 1 thằng nữa là lớn, còn bọn kia nhỏ hơn, bọn nhỏ thì vô tư ăn học không để ý gì, và 4 chú đó ở chung 1 phòng, mình em 1 phòng bên cạnh, còn thằng còn lại 1 mình ở 1 phòng trên gác sau cái gác lửng gác lửng có bàn thờ quan âm nhìn xuống cửa ra vào. Ban đầu cứ rằm với mùng 1 là cô chủ mang trái cây tới cúng, bọn e đơm cúng nhang khói rồi hôm sau ăn, cũng không ai để ý gì, nhưng về sau e thấy lạ là cô mua nhiều trái cây thế, nhà 3 bàn thờ, cô mua 3 đĩa trái cây to. Hơi lạ thôi nhưng kệ, vì ăn sướng mà. Sau ở lâu rồi thì biết nhà cô chủ, lại thêm thắc mắc là sao chỗ này tốt thế này gia đình cô không ở, lại đi mua đất xây nhà ở đường bên cạnh cách khoảng 200m. Rồi lại đem nhà này cho sv thuê giá rẻ…E bắt đầu có suy nghĩ vì em cũng từng nghe qua nhiều trường hợp đại loại như kiểu này rồi. Mô tả thêm để các bác dễ hình dung nhà trọ e nó thế này nhà luồng, phòng khách đầu tiên, bên phải có cầu thang đi lên gác lửng, bên trái là hành lang nằm trong nhà dẫn xuống bếp và nhà vs, trên đường xuống bếp có rẽ vào 2 phòng, phòng đầu gần phòng khách là e ở. Phòng sau gần bếp là bọn nhỏ ở. Trên gác lửng lúc nãy e có nói là có bàn thờ quan âm. Phía sau còn 1 phòng thằng bạn e ở. khoảng 2 tháng đầu phòng e ở với 1 ông anh nữa, ổng trước ở nhà này, ra trường nhưng nợ môn hay có việc gì mà ở lại thêm 2 tháng rồi mới dọn đồ về. Văn vẻ hơi dở tí. Các bác đọc thông cảm. Từ ngày e bắt đầu chú ý thì có vài hiện tượng lạ thật. Ban đêm ngủ thì đúng là đủ loại tiếng động. Bọn e tự nấu ăn nên cũng hơi mất vs sinh viên mà. Mà đêm về là thiên đường cho chuột. Lắc cắc leng keng sột soạt cả đêm. Không quan tâm thì kệ bà nó ngủ thôi. Nhưng e để ý thì lạ lắm. Đêm nào khoảng thời gian nằm chờ giấc ngủ kéo về, là e lại chú ý mấy tiếng động kia và phân tích, phân tích xem đó là tiếng gì. Tiếng sột soạt trên la phông, tiếng nước tí tách dưới nhà tắm, tiếng rột roạt chắc của chuột, tiếng lộc cộc gì chắc của nhà bên cạnh nhà bên cạnh sát vách, có cái gác cũng cho sv thuê, chủ nhà ở tầng dưới… Những tiếng giải thích được thì không nói, những thứ mơ hồ thì là cho là chuột đi. Nhưng có vài tiếng mà đến bây giờ em cũng chả biết là gì và ở đâu ra. Thứ nhất là tiếng nước tí tách, đêm yên ắng em nghe tiếng nước lớn như ai quên vặn vòi, lần đầu nghe e bật đèn dậy xuống định tắt nước, tưởng đứa nào quên, xuống thì vòi nước tí tách thật, nhưng chỉ nhỏ giọt, làm gì nghe to vậy được, mà bọn nó thì ngáy hết rồi. E quay lên ngủ, nhưng mà lúc đó không sợ gì cả, chỉ nghĩ mình nghe nhầm. Sau này ngẫm lại mới hơi rợn, chẳng hạn như bây giờ ^^. Và lạ là e lên phòng ngủ thì chỉ còn nghe tí tách chứ không to như lúc nãy nữa. Đó là lần đầu tiên. Sau này thì như cơm bữa. Nhưng e không đi tắt nữa. Mà kệ luôn. Và khi chú ý thì lúc nghe to như nước nhiều, lúc lại nghe tí tách. E viết mà đang nổi da gà. Tiếng động thứ 2 là tiếng “boong”, theo như tưởng tượng của e thì giống hệt tiếng các bác thả cái lon xúc gạo, loại uống sữa đặc có đường xong lấy vỏ lon để đong gạo nấu cơm đó. Nhưng kỳ quái là chỉ nghe 1 tiếng rồi im, cho là chuột chạy làm rơi cái lon thì rơi xuống sàn phải nghe nhiều tiếng “boong…boong…” chứ. Kiểu như mình thả cái lon xuống nền nhà ở độ cao thấp, rồi khi vừa nảy lên là chụp lại, không cho nó rơi xuống nữa vậy. Nghĩ đến đây em ớn. Ớn là ớn cái hình ảnh bàn tay chụp cái lon lại. Hic. Chắc các bác bảo em tự hù doạ mình. Cũng có thể. Nhưng sự tự chủ của mình đến đâu e biết. Mà cái quan trọng là thời gian dài ở đó, sau này là tổng kết tất cả lại gồm cả những mẩu chuyện em sẽ kể sau đây. Thì e tin là có điều gì đó nằm ngoài hiểu biết của mình. Lưu ý là trước khi học đh e không tin vào mấy chuyện này nhé. Dù hồi bé xíu e tận mắt thấy những điều ” bất thường” 2 lần tí e sẽ kể luôn. Nhưng 3 năm ở trong ngôi nhà đó thì e đã nghĩ khác. Không mê tín, không sợ hãi thực ra vẫn có sợ 1 chút^^, nhưng tin là có 1 điều gì đó mà khoa học chưa lý giải được. Nói tiếp về tiếng động vào ban đêm. Mấy tiếng kia có cái lý giải được, có cái không, nhưng thôi cứ kệ đi, nhưng em hãi nhất là tiếng gì các bác biết không!?! Tiếng bước chân. Kiểu như mang dép lào loại rẻ rẻ mà đi trong nền gạch hoa, mà cái nền lại chưa quét nên nghe loạt roạt. Tiếng rất nhỏ nhưng ban đêm nghe phát kinh. Ớn nữa là chỉ nghe trong đọan hành lang xuống bếp. Là sát vách phòng e với phòng 4 đứa nhỏ. Tiếng này e chỉ nghe lúc sau này thôi. Hình như lâu, chắc ở được cũng cả năm rồi. Em thì kê giường sát vách hành lang. Đầu giường áp vách. Nên nhiều khi tưởng như ai đang đi ngang trên đầu. Trong mấy tiếng động thì tiếng này sợ nhất. Nhưng mà trùm mền kín đầu nằm rồi cũng ngủ luôn lúc nào không biết. Chắc cũng nhờ vậy mà e ở được đến khi ra trường. Hơi sợ nhưng nghĩ mình không báng bổ, không làm gì sai thì không sao. Với mình ở đây hương khói cúng kiếng này nọ. Xem như thờ trong nhà rồi. Cũng có niềm tin. Với mỗi lần vậy em hay khấn trong miệng, cái này ông ngoại em bày, khi nào có dịp em kể về ông em sau, sơ bộ thì ông em là tri thức cao cấp hồi xưa có hoạt động cách mạng, không mê tín nhưng ông gặp quá nhiều nên ông tin, bề ngoài không nói là tin, nhưng trong lòng ông vẫn tin, ông nhìn thấy cả ban ngày 1 lần ông đi ăn giỗ, thấy có người nhảy múa trong bụi cây gần nhà. Chuyện của ông thì nhiều nhưng em sẽ kể vào lúc khác. Có thể là nói chuyện với các bác sau bài viết này. Nhưng cũng là nghe kể lại từ ông hoặc dì cậu thôi. Nên tính xác thực e chưa biết được. Trở lại với chuyện của e. Nói chung e cũng bắt đầu ớn ớn khi để ý mấy tiếng động vào ban đêm, nhưng nghĩ có thể do e tự suy diễn, chả có ai xác nhận, nên e vẫn cứ ăn, học, đá bóng, bình thường. Một hôm e dò hỏi thử ông anh cùng phòng ông anh khoá trước ơ lại thêm 2 tháng. Qua thái độ và cách trả lời e chắc cú là nhà này không bình thường. Và sau này trước khi dọn đồ về ảnh cũng có nói sơ sơ nhưng động viên là không sao. Ăn ở học hành bình thường đi. Giờ e sẽ kể vài mẩu chuyện trong căn nhà này. Tất cả là của e trực tiếp trong cuộc. Không thêm thắt gì cả. Còn chuyện nào e nghe kể thì e kể lại. Mấy chuyện kể lại thì e cũng ko xác thực được. Kể các bác nghe thôi. Do cũng lâu nên e không nhớ chính xác cái nào trước. Cái nào sau. Nhớ đâu e kể đó vậy. Đầu tiên em kể ngay chuyện e sợ nhất, ám ảnh nhất, và rõ ràng nhất. Nói chung là khi nhớ lại căn nhà này, nhiều việc nhưng em vẫn ớn nhất lần này. Thời gian này là năm cuối rồi. Lúc này 4 thằng em ở lúc đầu đã chuyển chỗ khác. 1 nhóm khác học khoá sau nữa tới ở, có cháu ruột cô chủ nhà nên ở chung luôn, không sợ lạ mất đồ này nọ gì… Bầy choai choai năm 1 này cứ cuối tuần là hò nhau kéo về quê. Còn e và thằng “lì lượm” trên gác sau này các bác sẽ biết vì sao gọi nó như vậy. Mọi lần 2 đứa ở không sợ. Mà đôi lúc e vẫn ở 1 mình nhưng không sao cả. Hôm đó thằng ôn kia đi ngủ lang đâu mất, cuối tuần mà, đám kia thì kéo về quê. E ở 1 mình. E thỉnh thoảng vẫn ở vậy. Nhưng sao tự nhiên hôm đó e rợn rợn trong người. Ăn cơm quán rồi về phòng. Buồn hiu không biết làm gì mà hơi ớn. Thôi đo cafe, đi với mấy đứa trong 4 đứa hồi đầu tiên ở chung đó. Chán chê rồi cũng phải mò về. Ớn nhưng mà ko lẽ đi ngủ nhờ vì sợ, cũng ko lẽ kêu sợ nói bọn nó qua ngủ chung, đàn anh mà. Thôi thì về ngủ. Mấy lần cũng ở 1 mình hoài có sao đâu. E về phòng mở máy tính đá fifa. Hồi đó là fifa2. Thực ra thì không dám ngủ có lý do làm e không dám ngủ, tí e kể, do chuyện đó xảy ra trước mà e lại kể chuyện này trước, tóm lại là trùm mền ngồi máy cày fifa. Định ngồi luôn tới sáng cho rồi. Các bác tưởng tượng phòng e là ở chính giữa nhà đó. Bên ngoài là phòng khách, bên cạnh là phòng mấy đứa nhỏ, ở trên là gác lửng. Cả căn nhà e tắt đèn hết. Bật đèn trong phòng e thôi. Tới tầm 2-3 h cũng bắt đầu mỏi mỏi. Nhưng cố gắng. Mọi khi coi đá banh có khi thức trắng. Ok. Thức. Đột nhiên gác nhà bên cạnh đóng đinh vào tường ầm ầm. Khuya mà bọn thưc quậy gì thế không biết. Bực mình nhưng cũng kệ vì bọn nó đóng tí cũng xong. Làm e cũng quên sợ luôn mất. Tập trung đá fifa. 1 lúc sau, chắc 3h gì đó e không biết. Vì sau khi bọn kia đóng đinh tường e đá fifa ko để ý đồng hồ. E lại nghe cưa Rột Rột… Từng hồi rõ ràng dõng dạc. Rột Roẹt nghe đẩy cưa đi kéo cưa về rõ lắm. Em điên rồi. Quên mất là giữa đêm. Tung mền quơ đùm chìa khoá xông ra phòng khách, định mở cửa qua chửi bọn kia. Lúc vừa định tra chìa khoá vào ổ khoá cửa phòng khách. Thì e thấy sao kỳ vậy nè. Tiếng cưa ở ngay trên gác lửng, phía trước bàn thờ quan âm hay đại loại là vùng đó. Và trên gác nhà mình chứ không phải hàng xóm. Vẫn Rột Roẹt tưởng như ngay sau ót. Em đứng hình mất mấy giây, tê cả người. Rồi em xoay người bước vào phòng theo bản năng thôi, vì lúc đó chỉ phòng em là có điện sáng. Em bước vô mà đầu cúi gằm xuống nền nhà không dám ngẩng đầu lên vì e cảm giác chắc chắn rằng chỉ cần em ngước nhìn lên gác lửng là sẽ thấy ngay điều gì đó không bình thường. Vô phòng e ngồi fifa tới sáng, tỉnh như ruồi chẳng buồn ngủ. Mà thật ra lúc đó e chơi fifa hay chỉ ngồi tráo trân nhìn màn hình e cũng ko biết nữa. Tiếng cưa e cũng ko biết hết lúc nào. Vì lúc e đứng hình ngoài cửa phòng khách là hình như tai e cũng ù lên rồi. Đó là lần e ngán nhất. Mấy lần kia 1 là có nhiều ng. Ko thì không gian vẫn thoáng, mình cảm thấy có lối thoát, đằng này e ở trong nhà 2 lớp khoá, e cũng định mở cửa ra ngoài nhưng thời gian mở 2 lớp khoá làm e nhụt chí. Thế là ngồi luôn từ đó tới sáng. Chuyện tiếp theo là chuyện vì sao trong chuyen hồi nãy e nói e không dám đi ngủ, có lý do cả. Đó là lần e ngủ bình thường ở phòng. Nhà đông đủ cả. Nửa đêm có cái gì làm e thức giấc. Nằm thiu thiu lại nữa. Em nổi bực mình lên rồi. Nghĩ là chuột bò. Bật điện khua khoắng cho nếu là chuột thì nó chạy đi. Khua đại đại vậy thôi. Rồi nằm ngủ tiếp, lại nữa, cứ có cái gì chạm vào tóc mà chưa chạm vào da đầu. E bắt đầu hơi sợ sợ. Nhưng vẫn cứng, nghĩ trong đầu” mẹ, có phải là gì gì đó thì rõ ràng coi đi”. Gần như ngay sau ý nghĩ đó thì có gì đó chạm vào cánh tay e 1 cái, không đến nỗi mạnh như vỗ, nhưng nó quá rõ ràng để em hiểu là không phải tự tưởng tượng ra. E cho cánh tay vào mền và lâm râm khấn mấy câu bình an của má và ông ngoại bày. Sau chuyện này e khuyên các bác là không nên báng bổ, cho dù là trong ý nghĩ. Chuyện này cũng làm e sợ mỗi khi phải ngủ nhà đó một mình. Tiếp nữa là chuyện hồi những ngày mới đến. Nói chung là cũng sau khi ông anh cùng phòng hé lộ những điều cơ bản. Lúc đó sớm thôi. Tầm 10 chắc! Bữa đó sao mà cả nhà đi ngủ sớm. E với ông anh tắt đèn nằm trong mùng 1 chặp. Cứ nghe tiếng dậm chân trên phòng trên phòng thằng “lì” ở ngay trên phòng mấy đứa nhỏ. Chính xác là trong phòng thăng lì bạn e luôn. Một lát sau e huých tay ông anh. Ý là ra hiệu anh nghe gì không. Ổng nói ” yên, a nghe rồi”. 1 lát sau nữa vẫn nghe, ông anh dậy bật điện bước lên gác lúc này thằng lì đang ngủ trong phòng nó. Lát sau ổng xuống nói không có gì đâu ngủ đi, thằng H đó H là tên thằng lì bạn e. Đến sáng hôm sau anh em cafe sáng thì mọi ng mới kể. Là ai cũng nghe. Và thằng H là nghe rõ nhất và gần nhất. Nó ngủ không có giường mà nằm luôn dưới nền gạch men. Nó nói nghe tiếng dậm bằng gót chân xuống nền ngay sát chỗ nó nằm, và dậm xung quanh nó luôn. Nhưng nó kệ, đang buồn ngủ em thua thằng này. Tới chuyện của thằng H. Nó nói muốn này nọ gì thì lên gác ngủ 1 mình cho biết, rồi nó cười, dạng thấy ngán. Nhà nó gần nghĩa địa. Từ nhỏ quen rồi nó không sợ nữa. Chơi say xỉn về trễ ngủ nghĩa địa hoài. Nó chỉ kể 2 chuyện cơ bản chư nó nói kể ra hết bây không ở thì ai ở với nó. Ec! 1 lần nó nhậu say về. Bò lên gác. Không muốn vô phòng, ngủ ngoài gác lửng cho mát. Ôm mền gối ra trải ngủ, ngay trước bàn thờ quan âm. Nửa đêm bị chuột rút 1 chân đau không chịu nổi. Tỉnh dậy làm gì cũng ko hết. Lết đi qua 1 bên bàn thờ thì hết. Nó kêu sao lạ. Lại ngủ tiếp, thì bị y như cũ, qua 1 bên thù lại hết. Nó thử đi thử lại mấy lần cuối cùng thua. Ôm mền gối vô phòng ngủ ngon lành tới sáng không sao hết. 1 lần nữa là đang ngủ chú bị giật mình tỉnh giấc, dòm ra cửa thấy 3 bóng người vì bên ngoài có bàn thờ quan âm thắp đèn nháy, ban đêm đèn nháy nó sáng lắm. 3 bóng người đứng ngay cửa ra vào dòn vào phòng nó. Nó nghĩ chắc mấy bộ đồ nó treo phía trong cánh cửa, cửa đóng nên bên trong nhìn ra thấy mấy bộ đồ đó mà, nên kệ. Đang buồn ngủ nên ngủ luôn. Sáng dậy dòm lại trên cửa nó đâu treo bộ đồ nào đâu, và cửa cũng dang mở. Đẩy thử cánh cửa thì nó bị rít dưới nền gạch men không tự chạy được. Vậy là hiểu rồi đó. Rồi còn chuyện chú em bạn mấy đứa nhỏ dưới ktx lên chơi ngủ lại. Sáng sớm hôm sau thấy chú đi thắp nhang mấy bàn thờ. Hỏi thì chú nói không có gì. Bữa sau cafe chú mới kể là bữa đó ai cũng ngủ hết rồi. Mình chú ngồi cày fifa trong phòng mấy đứa nhỏ bạn của chú. Tự nhiên nghe ai gọi tên nó 2 lần, tưởng mấy đứa bạn giỡn, quay ra thì thấy đứa nào cũng ngáy o o. Cũng chưa tin, quay ra chơi tiếp. Bị kêu tiếp. Chú leo lên chen vô ngủ luôn không game giếc gì nữa hết. Chuyện về căn nhà này thì kể ra nhiều lắm. Em chỉ kể mấy cái mà e xác thực được. Và vài mẩu chuyện gọi là tin tưởng được. Chứ 3 năm gọi là “sống chung” với những gì ngoài tầm hiểu biết. Kể ra chắc tới tết mới xong. Căn nhà này có người nữ TT ở đây, e cũng chỉ biết vậy thôi. Không muốn hỏi cụ thể. Em viết tắc chữ TT vì e thấy ghê ghê, chắc các bác đọc được chứ. E kể luôn 2 mẩu chuyện nhỏ của e hồi nhỏ xíu. Mà chính e tận mắt nhìn thấy. Lần đó e với má e đi đâu về khuya, mà má e đi đâu khuya sợ là dắt e theo. Không nhớ e mấy tuổi, chỉ biết là nhỏ lắm. E phải giơ tay lên má e mới nắm tay e dắt đi được. Qua đoạn đường kia tối om. Bỗng e thấy cục gì sáng sáng bay ngang qya một cái. Không cao lắm, e nhớ là vẫn còn dưới ngọn cây bạch đàn. Sáng trắng trắng xanh xanh nhưng không toả ra mà chỉ một cục vậy thôi. To thì chắc bằng đèn “măng sông” hồi trước hay dùng vậy. Em đưa tay theo chỉ, mới ú ớ định kêu má e thì má e chụp tay em nắm chặt. Kêu IM. E hoảng quá tịt luôn. Má la hoảng chứ hồi đó chưa biết sợ. Sau này hỏi mấy ông già thì nói là thần đi hay phật đi gì đó e cũng không biết. Chỉ biết là hồi chưa có điện mà thấy cục sáng sáng bay như vậy thì đúng là bất thường thật. Lần nữa là cũng nhỏ chút. Không nhớ rõ bao lớn. Nhưng nhỏ ở độ đi ị má e còn dắt e đi rửa đít. Đang ngủ với má. Nửa đêm buồn ị. Má dắt ra nhà vs sau nhà. Đang ngồi ị mắt nhắm mắt mở vì cay ngủ thì thấy mờ mờ bóng trắng phía trước. Tưởng là má e. E nhớ chi tiết rõ ràng chính xác là e có lấy tay dụi mắt nữa, để nhìn lại thử, chứ mắt cay ngủ tèm nhem. Nhìn lại thì cũng không rõ ràng gì. Vì giữa đêm mà hơi sáng trăng hôi. Không phải trăng rằm. Thấy y hệt quan âm trong phim tề thiên sáng ra kể với má y như vậy, là con thấy quan âm, hihi nhưng rất mờ ảo, nghĩa là chỉ thấy hình thù trắng từ đầu đến chân, mặc váy phủ hết chân, đầu cũng có vải trắng phủ luôn. Nên mới tưởng là bà quan âm, do hồi đó đang coi phim tề thiên. Hồi đó có điện rồi và nhà e là nhà duy nhất có TV trong xóm mới oai. Nhìn kỹ xong thấy không phải má, thế là cứ vậy mà ré thôi, nhắm mắt ré to hết cỡ. Má e chạy ra bưng vô rửa đít. Hehe Vậy đó các bác. Còn chuyện của cô dì chú bác với ông ngoại thì nhiều. Nhưng nghe kể nên không biết có gió máy gì không. Các bác thích e kể lại cho. Sao y bản chính. Nội dung thì kể qua kể lại nghe chứ ko đảm bảo có thật nhé. Còn chuyện e thì e đảm bảo. Bác nào BKĐN muốn thử e đưa địa chỉ nhà trọ hồi đó cho. Tự tìm hiểu và e không chịu trách nhiệm. We will keep fighting for all libraries - stand with us! Internet Archive logo A line drawing of the Internet Archive headquarters building façade. Upload icon An illustration of a horizontal line over an up pointing arrow. Upload User icon An illustration of a person's head and chest. Sign up Log in Internet Archive Audio Live Music Archive Librivox Free Audio Featured All Audio This Just In Grateful Dead Netlabels Old Time Radio 78 RPMs and Cylinder Recordings Top Audio Books & Poetry Computers, Technology and Science Music, Arts & Culture News & Public Affairs Spirituality & Religion Podcasts Radio News Archive Images Metropolitan Museum Cleveland Museum of Art Featured All Images This Just In Flickr Commons Occupy Wall Street Flickr Cover Art USGS Maps Top NASA Images Solar System Collection Ames Research Center Software Internet Arcade Console Living Room Featured All Software This Just In Old School Emulation MS-DOS Games Historical Software Classic PC Games Software Library Top Kodi Archive and Support File Vintage Software APK MS-DOS CD-ROM Software CD-ROM Software Library Software Sites Tucows Software Library Shareware CD-ROMs Software Capsules Compilation CD-ROM Images ZX Spectrum DOOM Level CD Books Books to Borrow Open Library Featured All Books All Texts This Just In Smithsonian Libraries FEDLINK US Genealogy Lincoln Collection Top American Libraries Canadian Libraries Universal Library Project Gutenberg Children's Library Biodiversity Heritage Library Books by Language Additional Collections Video TV News Understanding 9/11 Featured All Video This Just In Prelinger Archives Democracy Now! Occupy Wall Street TV NSA Clip Library Top Animation & Cartoons Arts & Music Computers & Technology Cultural & Academic Films Ephemeral Films Movies News & Public Affairs Spirituality & Religion Sports Videos Television Videogame Videos Vlogs Youth Media Search the history of over 808 billion web pages on the Internet. Search the Wayback Machine Search icon An illustration of a magnifying glass. Mobile Apps Wayback Machine iOS Wayback Machine Android Browser Extensions Chrome Firefox Safari Edge Archive-It Subscription Explore the Collections Learn More Build Collections Save Page Now Capture a web page as it appears now for use as a trusted citation in the future. Please enter a valid web address AboutBlogProjectsHelpDonateContactJobsVolunteerPeople About Blog Projects Help Donate Donate icon An illustration of a heart shape Contact Jobs Volunteer People Audio Item Preview Flag this item for Graphic Violence Explicit Sexual Content Hate Speech Misinformation/Disinformation Marketing/Phishing/Advertising Misleading/Inaccurate/Missing Metadata audio Truyện Ma Phòng Trọ Số 7 Rùng Rợn Đôi Bạn Sinh Viên Thuê Phải Phòng Trọ Có Ma Nguyễn Huy Topics sa Language Vietnamese sa Addeddate 2020-12-27 020431 Identifier truyen-ma-phong-tro-so-7-rung-ron-doi-ban-sinh-vien-thue-phai-phong-tro-co-ma-nguyen-huy Scanner Internet Archive HTML5 Uploader plus-circle Add Review comment Reviews There are no reviews yet. Be the first one to write a review. 2,207 Views DOWNLOAD OPTIONS download 1 file ITEM TILE download download 1 file TORRENT download download 1 file VBR M3U download download 6 files VBR MP3 Uplevel BACK Mẹ Nuôi Báo Oán - Truyện Ma Mới Có Thật Về Nghiệp Oán MC Đình Soạn Kể Mà download Rợn người với câu chuyện - Động phòng trong Tập 2 Kết - Truyện ma Quàng A download Truyện ma Phòng Trọ Số 7 - Rùng rợn đôi bạn sinh viên thuê phải phòng trọ có ma - Nguyễn download [SỢ] Tấm Áo Ma - Truyện Ma Có Thật Mới Rợn Mc Đình Soạn Diễn download [Tập 3 - Kết] Mặt... - Truyện Ma Mới Có Thật MC Đình Soạn Kể Hãi & download Đạo sĩ hạ sơn Tập 31 - Siêu năng lực Xmen - Linh dị dài kì - Truyện ma Quàng A download download 39 Files download 11 Original SHOW ALL IN COLLECTIONS Folksoundomy Vietnamese Audiobooks Folksoundomy A Library of Sound Uploaded by bamboo678vn on December 27, 2020 SIMILAR ITEMS based on metadata Terms of Service last updated 12/31/2014 Ngày ấy em còn là sinh viên, tụi em có 9 người thuê chung 1 căn nhà ở gần chợ Hòa hưng Q10, căn nhà rộng khoảng 3m và dài khoảng 10m, trên có gác gỗ dài, lên gác gỗ là cầu thang gỗ, dưới cầu thang gỗ là cái nhà tắm và vệ sinh, nhà cho thuê có luôn giường chiếu và tủ. Khi mới dọn đến chúng em có thấy bùa chú dán khắp nơi, tụi em thu dọn và dẹp hết đi. Bình thường khi tụi em ở dưới nhà là nghe trên gác có người bước đi, khi vào nhà tắm là thấy bóng người đi lên đi xuống cầu thang gỗ, nhiều lần tưởng đứa nào về cứ vừa tắm vừa nói chuyện, khi tắm xong ra thì chả có ma nào. Lúc đó tụi em lại nghĩ là nhà bên đi nó vọng sang nhà mình, hii. Một thời gian sau thì dứa nào cũng nằm mơ thấy điều kì lạ, kỳ lạ hơn là cả 8 đứa mơ thấy có 1 người thôi, mà em thì chưa thấy, giấc mơ chúng nó thấy 1 cô gái trắng ôi la là trắng, mà chả bao giờ thấy mặt cô í, tụi nó sợ nên dọn dẹp bàn thờ phòng khách và bắt đầu cúng vào ngày rằm và mùng 1. hôm ấy là rằm tháng 7, em đi học về thấy 1 dĩa trái cây trên bàn ăn, chả hỏi ai em cứ ngồi xuống gọt ăn, 1 đứa nhìn thấy hét lên rằng trái cây để cúng, em cũng chột da nhưng trót ăn rồi, lại nghĩ bụng làm gì có gì, cúng vớ vẩn… đêm hôm ấy là 1 đêm dài với em. Nói thêm chúng em là phụ nữ, căn nhà có 1 phòng ngủ đẹp ở tầng dưới thì có 3 cô gái ngủ, trên gác gỗ là 6 cô còn lại trải chiếu nằm trên gác, đứa nào đi ngù trước nằm thế nào thì đứa ngủ sau nằm theo đội hình như vậy, hôm í em nằm trên gác, em là người đi ngủ đầu tiên, em nằm dọc theo chiều dài nhà, sát tường. đang ngủ em thấy có người cứ vuốt ve tay em, bực mình em nắm tay em vất ra, rồi vẫn thấy bị vuốt, bực nữa em nắm vất đi lần nữa, lần này cảm giác tê cứng khắp người khi nắm vào bàn tay lạnh tê tái, cái bàn tay ấy nắm lấy tay em mềm nhũn, có đánh chết em cũng biết cái bàn tay í ko phải của cô bé nằm cạnh em, tay cô bé í thô, đen, cứng như tay con trai bé này có thói quen ngủ say là nghiến răng nữa, bàn tay này mềm, lạnh, em mở mắt dòm và má ơi tay trắng muốt mà xanh như của người bệnh, bàn tay í kéo tay em về phía người ta, ngươi ta ngồi trên đầu em, khi ngước theo em thấy 1 phần người trắng trắng quấn vải trắng, em nhắm tịt mắt lấy hết sức bình sinh giật tay về rồi trở minh quay vào tường, nằm nghĩ mình vừa mơ 1 giấc mơ kì cục, đang nghĩ thì có người cứ vuốt tóc em, cô bé bên cạnh ngủ say đang nghiến răng kèn kẹt nhắc cho em biết em đang thức, ko mơ, mà người ngủ say thì ko thể vuốt tóc đều đặn và động tác vuốt rất mềm mại, em sợ đến cứng người, người cứng lại 1 lúc lâu tưởng mình chết chắc rồi thì cô bé nghiến răng í trở mình gác cái rầm lên người em giúp em hồi tỉnh, lấy hết can đảm em ngồi bật dậy, căn phòng do đèn đường chiếu vào cửa sổ nên sáng mờ, 5 cô gái còn lại xếp ngay ngắn như cá mồi dọc theo chiều nằm của em ngủ im thin thít, cô bạn bên cạnh vẫn nghiến răng nhưng em chả thấy “cô” vuốt tóc mình đâu cả. Sợ em phi 1 phát vào giữa các cô í, nằm trùm mền kín đầu và cố dỗ giấc ngủ mà hic cứ thức chong chong, lắng nghe dưới nhà bếp của mình như có hội, ì xèo kẻ đi qua người đi lại, nghe tiếng người nói chuyện như họp chợ mà ko nghe rõ từ nào,chén dĩa va vào nhau loảng xoảng, lâu lắm í tưởng bọn bạn thế nào cũng dậy vì cái ồn ào kia mà chả thấy gì, nằm trong chăn mãi như thế cho đến 1 lúc thì tự dưng căn phòng sáng trưng, qua cái mền mỏng em tưởng ngàn cái đèn pha vào em 1 lúc á, rồi tiếng động cơ gầm rú um lên, điếc cả tai em nghĩ thế nào cũng có đứa dậy mà hic vẫn chỉ có mình em nằm trong chăn thức, tiếng động cơ í bay ngang qua chúng em rồi bay ra cửa sổ và tiếng con chó hàng xóm sủa dữ dội rồi mất tiêu, chả hiểu sao cái ánh sáng đó vừa đi khỏi em ngủ lại được ngay.

truyện ma sinh viên thuê trọ