Trong "Hậu cung Như Ý truyện", Lăng Vân Triệt là một chàng thị vệ trọng tình trọng nghĩa nhưng cuộc đời anh lại có kết cục bi thảm. Ngoài đời, nam diễn viên Kinh Siêu đảm nhận nhân vật này lại có một cuộc sống viên mãn. Nam nhân chung tình nhất hậu cung. Ở Hậu cung Như Ý truyện, chẳng có nhân vật nào xuất hiện vô nghĩa. Đối với đột nhiên bị chỉ cấp Thái Tử đương lương đệ Du gia nhị cô nương tới nói, Tiến Đông Cung vừa không tưởng tranh sủng, càng không nghĩ nịnh hót Thái Tử Phi. Liền tưởng dựa vào Thái Tử này cây đại thụ ăn ngon uống tốt, hảo chơi hảo nhạc, đương một cái phú quý người rảnh rỗi đã đủ rồi. Tag: Cung đình hầu tước, Hoan hỉ oan gia, Cung đấu, Sảng văn Trúc Mã Cực Sủng - Đề Qua Loạn Khởi. Trúc Mã Cực Sủng. Tác giả: Đề Qua Loạn Khởi. Thể loại: Tiểu Thuyết. Số chương: 70. Phí download: 7 gạo. Nhóm đọc/download: 0 / 1. Số lần đọc/download: 618 / 7. Cập nhật: 2017-09-24 23:02:14 +0700. Cực Sủng Đệ Nhất Phu Nhân Truyện kể về cô gái Bạch Lăng. Vốn đã thất nghiệp, đêm ấy đang ngồi xem phim tình cảm "Bong bóng" thì đột nhiên, một đêm tỉnh dậy thấy bản thân mình lạc giữa một trận hoan ái dã thú. Chưa kịp định thần được mọi thứ, cô đã nhận ra mình bị chán ghét, sự chán ghét cực độ đến từ một gã soái ca tên Dạ. Phương Linh chính là mỹ nhân từng gây ra tranh luận dữ dội với phát ngôn không sinh con, bỏ ngoài tai nhiều lời bàn tán nữ ca sĩ vẫn tận hưởng cuộc sống hôn nhân hạnh phúc bên ông xã. Mới đây, người đẹp xuất hiện trong một đoạn clip ngắn đi ăn tại nhà hàng. Phương Linh lộ hình xăm lớn khi diện đồ sát cánh. (Ảnh: FB Phương Linh Trần) Nhân vật trong truyện kể về Lâm Vãn Vinh là một thanh niên thế kỷ 21 trong 1 lần du lịch núi Thái Sơn vô tình bị ngã rơi vào khoảng không gian kỳ dị được chuyển đến một thế giới cổ đại song song.Tại thế giới y bị xuyên không đến nhiều thứ trái ngược với thế giới thực như lịch sử thì Hạng Vũ chiến thắng Lưu Bang. lqeJn. Lam Tu suy tư một hồi thì gật gật đầu “Để anh và chị dâu em đi hưởng tuần trăng mật về, sẽ mời bà Minh ra ăn bữa cơm."Lam Vi Nhi đẩy gối ôm ra cười chạy đến trước mặt Lam Tu, ôm lấy cánh tay của anh, lấy lòng cười nói"Anh, chỉ cần ăn cơm có vẻ không có thành ý lắm, em nghe nói bà Minh sau khi mất trí nhớ thì không có bạn bè gì, thường xuyên ở nhà một mình, chắc chắc thấy rất hiu quạnh không bằng mời mấy người bạn tốt làm tiệc nhỏ ở nhà, để cho cô làm quen nhiều người một chút cũng được mà."Lam Tu nghi hoặc nhìn Lam Vi Nhi “Vi Vi, em... Lần này sao em để tâm chuyện của bà Minh như thế."Anh biết em họ này thích Minh Dạ, mà trước đó không lâu Lam Vi Nhi còn oán giận với anh, chán ghét loại phụ nữ không biết xấu hổ như Lan đột nhiên thay đổi thái độ với Lan San, nhiệt tình như cười trên mặt Lam Vi Nhi có vài phần gượng ép, nhưng rất nhanh lại khôi phục như thường."Em, em và bà Minh rất hợp duyên đó, ngày hôm qua em ngồi chung với cô ấy, em phát hiện cô ấy không phải loại phụ nữ em nghĩ."Lời giải thích này của Lam Vi Nhi vẫn rất hợp lý, Lam Tu cũng không nghĩ nhiều. "Được, vậy chuyện này giao cho em, sau nửa tháng anh và chị dâu em về, sẽ xem em chuẩn bị bữa tiệc thế nào."Lam Vi Nhi vui vẻ vỗ ngực “Cứ để em lo, anh và chị dâu cứ an tâm đi hưởng tuần trăng mật, thực hành kế hoạch tạo người của hai người đi."...Sau khi ngủ một đêm, Lan San không ngừng nói cho bản thân mình, nhất định phải giữ vững phòng định không thể bị viên đạn bọc đường của Minh Dạ công soi gương không ngừng lầm bầm lầu bầu Nghĩ lại thân phận của hai người đi, mẹ kế và con chồng sao có thể ở bên nhau? Dù miễn cưỡng ở bên nhau, mấy thứ dư luận đạo đức luân lý sớm muộn gì cũng sẽ ép hai người rời xa Dạ đã sai lầm rồi thì cô không thể sai càng thêm sai. Đây không phải đề số học, không có khả năng trừ trừ thành San giữ trạng thái xa cách với Minh Dạ, nhưng tần suất Minh Dạ chạy về nhà rõ ràng tăng không phải gấp đôi gấp hai, hơn nữa nửa đêm luôn luôn thích chạy tới phòng như lúc này, nhìn người đàn ông nhàn nhã nằm trên giường cô, nghịch di động của cô, Lan San thật muốn ném anh ra ngoài đông chết anh."Minh Dạ, nếu hơn nửa đêm anh còn chạy tới phòng tôi, thì tôi sẽ trở mặt với anh." Sở Tiều lạnh lẽo trong lòng, rốt cuộc anh ta cũng được thấy cái gì gọi là qua cầu rút mà người ta lại là ông chủ của anh ta, anh ta có muốn mắng cũng không được, đánh cũng không được, Sở Tiều nhìn qua Di Sa đang dựa vào ngực mình, cảm thấy cô thật đáng thương."Tôi phải về nhà, cô có đi không?"Di Sa nhẹ nhàng gật đầu một cái, không rời đi thì cô có thể làm gì, trong mắt người ta căn bản không hề có cô, cô giống như không khí, thật dư thừa."Được, nhìn qua thấy cô thật đáng thương, tôi tạm thời thu nhận cô hai ngày, đi thôi, nếu không đi, cậu chủ nhất định lại nổi bão."Minh Dạ rốt cuộc ý thức được đây là bên ngoài, là trời mùa đông, bàn tay to bao bọc lấy hai tay Lan San, cảm giác lạnh băng khiến lòng anh tê rần, đặt lên bên môi sưởi ấm."Lạnh không, sao tay lại lạnh như vậy, chúng ta vào thôi, em nói xem em chạy ra làm gì, lại còn không biết mặc thêm quần áo, nếu chẳng may cảm lạnh thì làm sao?"Trong lòng Lan San ấm áp, đuôi lông mày giơ lên, chỉ là miệng lại mang theo vài phần oán trách nói "Ai bảo anh đột nhiên trở về chứ, tối hôm qua vậy mà cũng không nói với tôi một tiếng."Đến bây giờ vẫn cảm thấy có chút không chân thật, người tối hôm qua còn xa cách nghìn trùng với cô, bỗng nhiên xuất hiện ở trước Dạ bọc lấy cô vào trong ngực, ôm cô đi vào trong nhà kính, cười nói "Tôi muốn cho em một bất ngờ."Tối hôm qua chưa gặp được Nạp Lan Diễn nên anh cũng không biết mình có thể trở về hay không, đương nhiên không thể nói."San San, nhìn thấy tôi có vui không?"Minh Dạ hỏi thẳng như vậy, bên tai Lan San nóng lên, lại khiến cô ngượng ngùng trả lời, cô ảo não nghĩ Lúc trước vẫn luôn là cô đùa bỡn người con riêng này, thế nào bây giờ lại ngược lại nghiêng đầu, hỏi "Anh có vui không?"Minh Dạ dứt khoát bế cô lên, bước nhanh đi vào nhà kính trồng hoa, ngồi xuống chỗ Lan San vừa ngồi."Đương nhiên, em không biết lúc tôi ở Italy, không lúc nào là không nhớ đến em."Lan San nghe vậy liếc mắt nhìn Minh Dạ một cái "Phải không, anh nhớ tôi bao nhiêu? Nhớ tôi mà qua một tuần mới gọi điện cho tôi.""Tình huống bên kia không được tốt, vô cùng loạn, thời điểm tôi đi bận bịu đến thời gian ngủ cũng không có, muốn gọi điện cho em, lại sợ em lo lắng."Lan San nghiêm túc nhìn khuôn mặt Minh Dạ, lúc này mới phát hiện, hơn một tuần không thấy anh, thế nhưng anh đã gầy đi một vòng, hai mắt còn hiện lên hai quầng thâm nhàn nhạt, vừa nhìn qua đã biết nhiều ngày không được nghỉ ngơi tốt. Vẻ mặt ông Giang khinh bỉ “Hừ… Nhà cô, nhà cô rất có năng lực sao? Cô sắp phải ngồi tù rồi còn không lo đi.”Vẻ mặt hất hàm sai khiến kia, đúng là khiêu khích người ta tiến lên hung hăng tán cho mấy bạt tai.“Nhà tôi? Đúng là không có gì đặc biệt, chỉ có điều nếu không gặp bọn họ, các người cũng đừng hối hận.”Lan San nhướng mày, khinh thường phải tranh cãi với bọn họ, bây giờ bọn họ càng càn quấy, đến lúc đó sẽ càng thêm hối hận. Cô thật là chờ mong đến lúc bọn họ biết cô là người nhà họ Minh, sẽ có biểu tình như thế nào, nhất định là rất thú dù bây giờ cô không được Minh Dạ yêu thích, nhưng mà… Hẳn là ít nhất anh cũng không chán ghét Dạ chính là một người rất bênh vực người bên phe mình, anh có tính chiếm hữu rất mạnh, hơn nữa anh lại rất sợ cô làm mất mặt nhà họ Minh, làm sao sẽ để cho cô ngồi tù được.“Khẩu khí thật là lớn, tôi rất muốn nhìn xem cô có thể làm được cái gì!”Giang Dao Tuyết và Âu Nhuận Từ nhìn nhau, mấy lần định mở miệng tiết lộ thân phận thật của Lan San, nhưng lại không họ kêu người nhà đi về mấy lần, nhưng lần nào cũng bị Lan San gây cản thự nhà họ Minh, sau khi quản gia cúp điện thoại, liền vội vội vàng vàng gọi điện thoại cho Minh này Minh Dạ đang ở Hoa Dương Sơ Thượng đón tiếp Lam Tu vừa trở về từ đèn mờ nhạt, tạo ra một loại cảm giác xa hoa quyến người đàn ông ở đây toàn là những người thành đạt, con cưng của trời, anh tuấn tiêu sái, trẻ tuổi nhiều tiền, giữa dòng người qua lại đông đúc, đứng đó trong tư thái sừng sững kiêu cuộc Lam Tu cũng mang được bạn gái anh ta trở về từ Zurich, vừa về nước, đã vội vàng tính chuyện kết Dạ thấy bộ dạng sốt ruột muốn kết hôn của anh ta, khinh bỉ hỏi một câu Sao lại kết hôn sớm như vậy, thật không hiểu cậu nghĩ cái gì ấy Lam Tu cho anh một ánh mắt cậu không hiểu đâu “Vợ phải ôm ở trong ngực mình mới có thể an tâm.”Chỉ cần một ngày bạn gái không đến nhà anh ta, một ngày không xuất hiện trước mặt anh ta, anh ta sẽ phải lo lắng đề phòng, canh phòng nghiêm ngặt xem bên ngoài có ai có ý đồ xấu với cô ấy hay có chân chính mang cô ấy về nhà, anh mới có thể yên tâm được một chút... Ngôn Tình Nguồn 1,892,659 Đang cập nhật 071751 21/06/2020 Đánh giá từ 153 lượt Cực sủng đệ nhất phu nhân - Đang tiến hành - Thập Nguyệt SơGiới thiệu truyện ngôn tình đặc sắc nàyBạch Lăng chẳng biết cuộc đời mình đã trở thành cái dạng gì, một đêm tỉnh dậy bỗng thấy bản thân lạc giữa một trận hoan ái dã thú nhìn không rét mà run. Chưa kịp định thần được nửa khắc, cô đã nhận ra mình bị chán ghét, lại còn là sự chán ghét cực độ đến từ gã soái ca mang tên chớp mắt một cái, trước mặt xuất hiện một bác sĩ tận tình, thông báo cô mất trí nhớ, đồng thời lại bảo Bạch Lăng cô đã kết hôn, hơn nữa còn trở thành mẹ kế! Bạch Lăng nhất thời cảm thấy ngổn ngang, chẳng ngờ suốt hai mươi bảy năm chưa có đến một nụ hôn đầu, lại đột nhiên mang danh mẹ kế xấu xa ngang nhiên quyến rũ con riêng của thấy bản thân trước đây chẳng có lương tâm, Bạch Lăng nhanh nhanh chóng chóng muốn rời khỏi chốn hào môn, chỉ mong có được một cuộc sống hôn nhân bình dị tầm thường. Nhưng chẳng ngờ gã con riêng vốn hướng cô ghét cay ghét đắng, lại đột ngột ngăn cản ý định hoàn lương của cô?

truyen cuc sung de nhat phu nhan